Chương 6

“Cô ơi, cô mặc bộ đồ này đẹp thiệt đó!”

“Cô trời sinh xinh đẹp, mặc gì cũng đẹp, chỉ là đột nhiên thay đổi phong cách, thật sự làm người ta sáng mắt đó cô!”

Quân học trường nam sinh, đám con trai ở độ tuổi này mới biết yêu, đối với chuyện tình cảm cũng vừa mới khai mở, nhìn thấy Linh Chi ăn mặc thế này ai nấy đều biến sắc, ánh mắt không ngừng dò xét. Chỉ là ngại vì là giáo viên, nên so với ánh mắt phóng túng của Quân, cũng không đáng kể gì. Chỉ có cậu bạn cùng phòng tối qua thủ dâm ở giường trên khe khẽ nói với Quân: “Quân, có người mẹ như vậy, bắt anh lần nào cũng thi hạng nhất anh cũng cam lòng đó.”

“Gì chứ, đừng nói bậy…” Mặt Quân đột nhiên đỏ bừng, nhưng câu nói này lại như một câu thần chú, lởn vởn trong đầu cậu không dứt. Tiết học thứ hai, thân hình đầy đặn quyến rũ của mẹ cứ đi đi lại lại trên bục giảng, Quân cầm bút, khóe miệng không ngừng nhếch lên. Chỉ là khi ánh mắt di chuyển đến đôi vớ trên chân mẹ, lại không dám nhìn nhiều nữa, đôi vớ đó như mang một lực hút mãnh liệt nào đó, khiến cậu hận không thể ôm chặt lấy mà hít hà kỹ lưỡng, bụng dưới càng từng cơn tê dại.

Gần hết giờ học, Linh Chi kinh ngạc phát hiện con trai đã thay đổi rất nhiều. Tiết học này cậu nghe giảng đặc biệt nghiêm túc, ghi chép cũng không sót một chữ, mỗi lần bà đặt câu hỏi trong lớp, Quân đều là người đầu tiên trả lời, thái độ tích cực hăng hái. Nghĩ đến tiết học trước con trai vẫn không ngừng lơ đãng, Linh Chi bất đắc dĩ lắc đầu, đứa trẻ tuổi dậy thì lúc thế này lúc thế khác. Mặc dù không biết rốt cuộc con trai bị làm sao, nhưng cố gắng nghe giảng dù sao cũng là chuyện tốt, bà trong lòng không khỏi cảm thấy một trận vui mừng.

“Quân, câu hỏi này trả lời rất tốt đó.” Lại một lần nữa đặt câu hỏi cho Quân, nhìn con trai đứng dậy thao thao bất tuyệt, trả lời xong, Linh Chi đi lên phía trước, mỉm cười nhìn Quân, từ từ cúi người xuống, như khen thưởng mà xoa đầu Quân. Lại phát hiện ánh mắt con trai nhanh chóng liếc về phía hạ thân của bà, ánh mắt đó như lửa cháy, chứa đựng vạn loại tình cảm, nhưng càng giống như đang săm soi món đồ yêu quý của mình, từ mắt cá chân thon thả trắng nõn, một đường đi lên đến cặp mông tròn trịa vểnh cao. Tiếp đó là cả người run lên, gốc đùi Quân cọ sát chặt vào chân bàn, trong đầu hiện lên cảnh mẹ vừa cúi người xuống, cổ áo mở rộng lộ ra nửa bầu vú tròn trịa, gần như muốn đập vào mặt, dường như gần thêm chút nữa là có thể cảm nhận được hương sữa. Động tác cọ chân bàn của cậu cẩn trọng mà lại không khỏi tăng tốc, đồng thời căng thẳng để ý không để các bạn học xung quanh phát hiện. Cuối cùng, cậu thở ra một hơi, vẻ mặt trên mặt kinh sợ nhưng như trút được gánh nặng.

Cảnh tượng này bị Linh Chi thu hết vào mắt, lòng bàn tay bà dần dần trở nên nhớp nháp, trên trán cũng rịn ra một ít mồ hôi thơm. Lẽ nào… lẽ nào thái độ của Quân đột nhiên chuyển biến như vậy, là vì cách ăn mặc của mình? Quân vừa rồi lại có phản ứng sinh lý với mình? Bà biết mình xưa nay luôn được khen là phụ nữ trẻ đẹp mặn mà, con trai đang tuổi dậy thì mê luyến mình bà cũng sớm có cảm nhận tinh tế, nhưng bà chỉ coi đó là tình cảm đặc biệt giữa hai mẹ con chưa vượt quá giới hạn. Mà khi hôm nay sự phỏng đoán này nảy ra, Linh Chi cũng không khỏi tim đập nhanh hơn, mặt cũng bắt đầu nóng lên. Nhưng ngay sau đó bà đột nhiên nghĩ, nếu mình thay đổi một số trang phục gợi cảm, thật sự có thể khiến Quân chuyên tâm học hành… thì cũng chưa hẳn không phải là một cách rất tốt. Dù sao thì tuy Quân ngoan ngoãn, nhưng việc học hành lại luôn là nỗi lo lớn trong lòng bà. Chỉ cần có thể khiến Quân thi đạt thành tích tốt, bà làm gì cũng cam lòng.

Giờ ra chơi, Linh Chi âm thầm chú ý thấy chuông vừa reo hết tiết, Quân liền vội vã chạy vào nhà vệ sinh, áo đồng phục buộc quanh eo dường như đang che giấu điều gì đó. Sự phỏng đoán trong lòng càng thêm được chứng thực, Linh Chi quyết định thử thêm một bước nữa. Nghĩ đến buổi chiều thầy giáo thể dục bị bệnh, bà cố ý đổi tiết học thành tiết Giáo dục công dân, quyết định thay một bộ trang phục táo bạo hơn nữa, để xem phỏng đoán của mình có đúng sự thật hay không…

Bình luận

Để lại bình luận