Chương 6

* Mẹ mới về! Mẹ bị mắc mưa ướt hết rồi kìa.

* Ừ, ướt hết nửa người rồi.

* Mẹ có bị lạnh không?

* Lúc nãy… cũng hơi lạnh.

Tôi nhìn con trai mỉm cười, tiến đến bên giường cúi nhìn tựa đề quyển sách. Không hẳn tôi muốn biết sách gì, chỉ đơn giản là tìm một cái gì đó để kéo ánh mắt mình thoát khỏi cơ bụng thon gọn của Duy.

* Mẹ đi thay đồ nhanh đi, để ngấm lạnh bệnh đó.

Thằng bé nhìn tôi, chính xác là nhìn vào khuôn ngực nhô cao của bộ áo dài giảng viên. Tôi như nghe thấy sức nóng từ ánh mắt đó chạy dài xuống hông mình rồi dừng lại rất lâu ở đó. Tôi khẽ nhìn xuống, nước mưa dán chặt lớp vải quần satin trắng vào da thịt. Tôi thất kinh khi nhận ra, trong tình huống này, vải quần trở nên mỏng tang, nước mưa khiến nó gần như trong suốt, để lộ ra nguyên vẹn hình ảnh chiếc lót mảnh mai vắt ngang hông. Tôi lúng túng xuôi tay che bớt.

* Ừ, giờ mẹ đi tắm. Đồ ăn chắc là xong rồi, con cũng xuống nhà đi nhé.

* Dạ, con đợi mẹ xuống luôn.

Tôi vội bước ra khỏi phòng con trai, như một cách để trốn khỏi ánh nhìn của nó. Thân thể tôi được bao bọc kín đáo trong bộ áo dài nền nã, nhưng giờ đây nước mưa đang khiến nửa cơ thể bên dưới như trần trụi phơi bày. Tôi bước đi, tiếng vải quần quệt vào nhau sột soạt khiến tôi thêm lo lắng âm thanh ấy sẽ càng khơi gợi sự tò mò của con trẻ. Ra khỏi cửa, tôi thoáng thấy ánh mắt Duy đang nhìn theo vẫn dính chặt vào hông áo.

Tôi về phòng mình mang quần áo đi vào phòng tắm. Nước ấm từ vòi sen trút xuống cơ thể nhưng không thể gột rửa đi cảm giác nhớp nhúa dơ bẩn cứ lởn vởn trong đầu. Tôi nhìn mình trong gương ướt đẫm hơi nước. Vóc dáng tuổi 40, không còn như thời con gái, nhưng vẫn giữ được những đường cong mềm mại của một người phụ nữ biết chăm chút cho hình thể. Những năm tháng hôn nhân lạnh lẽo đã khiến tôi thờ ơ với ham muốn của mình, biến thân xác này thành một cái vỏ rỗng tuếch. Nhưng giờ đây khi bị phản bội một cách trơ trẽn, một thứ khao khát kỳ lạ đang trỗi dậy. Khao khát được cảm nhận, được sống lại. Tôi khẽ chạm tay lên ngực mình, lướt xuống eo, xuống hông rồi qua bờ mông, những vị trí mà mới vừa rồi con trai tôi đã nhìn chằm chằm. Tôi tự nhủ như đang nói với chính nó, ánh mắt đó của con không phù hợp, không đúng với quan hệ mẹ con. Đừng như vậy nữa, càng không được để ba bắt gặp một lần nào, như mẹ vừa bắt gặp ba với cô Thu. Tất cả những thứ đó là sai trái, là lệch lạc khỏi chuẩn mực đạo đức.

Bước ra khỏi phòng tắm trong bộ pijama dài tay, quần dài màu xanh than. Vải satin mềm mại trơn mát ôm lấy cơ thể tôi, tạo cảm giác dễ chịu nhưng cũng đầy gợi cảm. Tôi biết rõ đặc tính của loại vải này khi ướt hoặc khi ánh sáng chiếu vào. Nó sẽ dán chặt vào da thịt, đôi khi để lộ những đường nét không mong muốn. Mặc dù biết vậy, nhưng chẳng hiểu sao tôi lại chọn nó. Khi tôi vừa mở cửa phòng, cũng đúng lúc Duy bước ra từ phòng nó. Hai mẹ con cùng đứng trên hành lang. Nó đã khoác vào áo phông ba lỗ, mái tóc còn ướt sũng sau tắm. Nó lại nhìn tôi như lúc nãy, mắt chợt cụp xuống, dừng lại ở phía sau tôi, nơi vòng mông tôi ẩn hiện dưới lớp vải satin. Tôi gần như cảm nhận được ánh mắt nóng rực đó đang đốt cháy từng tấc da thịt mình. Tôi biết nó đang tìm kiếm hình ảnh gân quần lót hằn trên vải, như những gì đã xảy ra khi tôi bị ướt mưa lúc nãy.

Bình luận

Để lại bình luận