Chương 6

Nằm mơ màng chợt Phong nhớ về chuyện rình em dâu tắm mà côn thịt căng hết cả lên nên giật mình tỉnh dậy, thấy dương vật mình căng cả lên khỏi quần, không biết Ngân thấy không nữa, nàng đâu rồi nhỉ?

Sau đó Phong lại nghe tiếng róc rách, ra là tiếng vòi sen trong phòng tắm. Sao có duyên vậy, đang ở trong nhà nàng, lại nhằm lúc nàng vừa vào tắm, chắc nàng rửa chén, dọn nhà xong rồi giờ vào tắm đây mà.

Đầu óc lúc đó mụ mị hết cả, chỉ có một suy nghĩ duy nhất trong đầu, đó là bằng mọi cách phải rình cho bằng được. Phong chạy vội ra phía cầu thang, phòng tắm nằm ngay chân cầu thang tầng trệt, nếu bước lên cầu thang, ghé mắt hết cỡ vào các khe thông gió của phòng tắm, có thể nhìn vào trong được, nhưng không thoải mái như lúc ở quê thôi, thêm nữa là ánh sáng ở trong và ngoài là giống nhau nên khả năng bị phát hiện là cao hơn, nhưng anh lúc đó còn biết gì nữa đâu, trong đầu anh chỉ có ba chữ: rình rình rình.

Cuối cùng thân thể lõa lồ của mỹ nữ mà Phong được xem hồi tết, sau cả mấy tháng giờ lại được chiêm ngưỡng một lần nữa, ôi, cứ như lần đầu tiên, vẫn thân hình đó, vẫn hai bầu vú, cặp mông trắng đó, vẫn nghi lễ xoa xà bông và xoa âm hộ quen thuộc.

Thực sự là Phong chịu không nổi, quá bứt rứt, anh chỉ muốn một điều duy nhất, đó là cởi khóa quần và tự sướng giống như ở quê, giờ phải sao đây, ở đây đâu có được, đang bần thần thì bất ngờ trượt cái chân trên cầu thang, gây ra một tiếng động nhỏ, nàng đang lim dim mắt, tay xoa âm hộ thì chợt ngước lên, anh chỉ vừa kịp cúi xuống lút cút chạy thẳng ra ghế salon, nằm xuống lại, tim đập thình thịch, mồ hôi túa ra như tắm.

Được một lúc, nghe cửa phòng tắm mở, em dâu bước ra, Phong giả vờ vẫn đang ngủ, nàng đi ngang, có vẻ quan sát anh một lúc rồi lại đi vào bếp hay phòng ngủ gì đó, anh nằm yên không nhúc nhích, không ngủ được cả nửa tiếng đồng hồ, sau đó mới ngồi dậy, thì thấy nàng đang ngồi ở bàn làm việc làm gì đó, trên người mặc một bộ váy hoa ở nhà khá là đẹp.

Phong không dám nhìn thẳng Bích Ngân, lí nhí chào nàng ra về, nàng thì có vẻ như không có chuyện gì, nói: “Uh, chào anh, lần sau nhớ chép phim cho tụi em xem nhe, để em ra mở cổng.”

Vừa ra khỏi cổng, Phong rú ga chạy như bay, trong lòng bấn loạn, không biết hôm nay thế nào, nàng có phát hiện không, mà khả năng nàng biết anh nhìn nàng rất cao, không biết nàng có ghét anh luôn không nữa.

Cả đêm đó Phong ngủ không được, mai là đi làm rồi, anh chẳng biết chuyện gì xảy ra khi gặp lại nàng ở công ty nữa…​

Thứ hai tuần sau, chín giờ Chấn Phong mới dám tới công ty, vì sợ chạm mặt em dâu ở thang máy, nàng là sếp nên ngày nào cũng như ngày nào, tám giờ đúng là có mặt, còn các nhân viên phòng sáng tạo thì giờ giấc tương đối thoải mái, từ tám giờ đến chín giờ rưỡi có mặt lúc nào cũng được.

Phong vừa tới công ty nhìn vào phòng Bích Ngân thì không thấy sáng đèn, hay là nàng đi họp nhỉ? Anh bèn ngồi đợi, lâu lâu liếc vào thì vẫn không thấy nàng làm anh băn khoăn tự hỏi: nàng đâu rồi nhỉ? Đợi suốt cả ngày hôm ấy chẳng thấy nàng đâu, vào Zalo cũng không thấy nàng sáng đèn, kỳ vậy ta, đến cuối ngày Phong lân la hỏi con nhỏ trợ lý của nàng thì biết là nàng xin nghỉ bệnh, bị cảm gì đó.

Rồi cả ngày thứ ba cũng không thấy em dâu đâu, Phong tự hỏi không biết em dâu có sao không, bình thường thì anh cũng chẳng quan tâm lắm nhưng giờ có cảm tình với nàng rồi nên tự nhiên lo. Chiều hôm thứ ba đi làm về đánh liều chạy qua nhà nàng hỏi thăm, bấm chuông mãi mới thấy bà giúp việc ra mở cửa, hỏi nàng đâu thì bà giúp việc nói nàng bị bệnh hai ngày nay rồi, do hôm nọ uống nhiều bia mà lại tắm ngay khi mệt nên bị cảm lạnh, nằm hai ngày nay, mà thằng chồng của nàng thì lại đi công tác ở thành phố B rồi, nên chỉ có bà giúp việc lo việc nhà.

Bình luận

Để lại bình luận