Chương 6

: Ngồi Lòng Con, Môi Kề Môi Dâm Đãng

– Mẹ nghĩ rằng mẹ cần một ly rượu nữa. – Tôi nói và kéo Tuấn Kiệt đứng dậy.

– Tại sao không?

Chúng tôi ngồi trên ghế tại quầy. Mặc dù chưa say rượu nhưng tôi yên tâm khi có xe limo chở về. Tôi không thể lái xe trong tình trạng này được.

Vô vàn suy nghĩ chạy qua đầu tôi. Tại sao Tuấn Kiệt lại hành động như vậy, và tại sao tôi lại thích thú với những điều đó. Nó là một cậu bé rất đẹp trai, với một vóc dáng đẹp, nhưng nó là con trai của tôi, và tôi không thể giải thích lý do tại sao tôi lại động lòng khi ngồi trên đùi và hôn Tuấn Kiệt.

Và khi tôi ngồi trên ghế đẩu, với đồ uống ở phía trước, dựa vào thành quầy Tuấn Kiệt gập người xuống cạnh tôi. “Mẹ biết không tối nay mẹ rất đẹp.”

– Cảm ơn con. Mẹ biết mẹ và con đã tranh cãi về bộ trang phục này, nhưng mẹ vui khi con cứ khăng khăng đòi mẹ mặc nó. Mẹ cảm thấy khá đẹp. Có lẽ là một chút…

– Chút gì?

– Sexy.

– Chẳng đáng bao nhiêu để làm mẹ sexy. Mỗi chàng trai ở đây đều đang nhìn mẹ đấy.

– Đừng nói nữa.

– Đó là sự thật.

– Con đang làm cho mẹ ngượng đấy.

– Yeah? Vì mẹ đi với con hả?

– Đúng vậy. – Tôi mỉm cười ấm áp với Tuấn Kiệt, và sau đó Tuấn Kiệt cho tôi 1 nụ hôn nữa. Nụ hôn này không giống như một nụ hôn mẹ con. Đây là một nụ hôn mà tôi chưa từng gặp bao giờ.

Sau khoảng khắc ấy, khi chúng tôi nhìn vào nhau ngượng ngùng không nói lời nào. Với 1 nụ cười ngượng ngùng nhưng ấm áp, tinh nghịch của 1 cô gái trẻ, tôi phá vỡ khoảng khắc mong manh của luân cấm bằng một câu nói ngọt ngào.

– Mẹ nghĩ rằng con sẽ đưa mẹ đi nhảy? – Tôi mỉm cười quyến rũ với Tuấn Kiệt.

– Chắc chắn rồi. Mẹ muốn đi nhảy?

– Để mẹ uống xong đã. – Tôi nói.

Một lần nữa trong chiếc limo Tuấn Kiệt đã hành động thật điên rồ, mặc dù tôi cũng rất thích thú. Chúng tôi cười và nói chuyện, và suốt thời gian trong xe, không có lấy một milimet khoảng cách giữa 2 chúng tôi.

Hộp đêm có tên là Fuse Club, thật là mỉa mai với những gì đang xảy ra.

– Fuse Club?

– Nó chuyên về nhạc pop – Tuấn Kiệt nắm tay tôi khi chúng tôi bước từ limo tới cửa trước, được bảo vệ bởi hai bouncers lớn. Do đôi giày cao gót và cái váy khá chật nên tôi chỉ có thể bước từng bước nhỏ làm Tuấn Kiệt thúc giục “Mẹ sẽ thích âm nhạc ở đây.”

Đêm nay Tuấn Kiệt đã chi trả cho tất cả mọi thứ. Tôi chỉ mang theo một túi xách nhỏ mang thẻ căn cước, 1 triệu và một thẻ ATM. Tuấn Kiệt đã nói với tôi rằng nó sẽ lo tất cả mọi thứ, và đúng là như vậy.

Những ý nghĩa đó làm tôi tự hỏi. Kinh nghiệm của tôi chỉ ra rằng bất kỳ người đàn ông trả nhiều tiền cho một người phụ nữ đều muốn được nhận lại, nhưng con trai tôi muốn gì ở tôi?

Phía trong hộp đêm rất tối và nhạc đập thình thịch, giống như ở các câu lạc bộ khiêu vũ mà tôi đã tới hồi trẻ. Cảnh vật xung quanh và âm nhạc nhanh chóng đưa tôi về thực tại.

Trước khi chúng tôi gọi thức uống, Tuấn Kiệt đã kéo tôi ra sàn nhảy với ánh đèn nhấp nháy và làn khói mờ tỏa xuống từ trần nhà. Chúa ơi, nó nhảy giỏi quá!!!

Tuấn Kiệt lướt xung quanh sàn nhảy. Khi tôi còn là 1 cô gái, chỉ duy nhất một điều quyến rũ được tôi đó là một anh chàng nhảy giỏi. Tôi bắt đầu cảm thấy những cảm xúc cũ ùa về khi ngắm nhìn con trai.

– Mẹ đã đúng – Tuấn Kiệt hét vào tai tôi khi nó nhảy đến gần. “Mẹ làm biết làm thế nào để lắc không?”

– Làm sao cơ?

– Lắc người vào nhau í.

Bình luận

Để lại bình luận