Chương 6

: Chị Xuân

Tôi cả cười, hướng dẫn cho nó những động tác mà người đàn ông ưa thích. Nó nhanh chóng hấp thụ được những kiến thức đó và nó biết làm cho tôi nứng cặc tối đa. Dù sao nó cũng lớn tuổi hơn con Trâm nên nó thực hành dễ dàng hơn phần nào. Bàn tay của nó quen làm việc nặng nhọc nên tôi rất thích khi được nó bóp cặc mạnh mẽ. Bản tay của con Trâm nhỏ nhắn hơn và yếu sức hơn nên đôi lúc nó phải nắm con cặc của tôi với cả hai bàn tay mới xuể.

Hà đề nghị đi Vũng Tàu cho tiện.

Nghe chuyện, con Trâm làm nũng đòi theo nên Hà thương em cũng cuối cùng cũng chấp nhận. Thấy dự định lãng mạn tay đôi với tôi dù sao cũng bị bể nên Hà lại rủ luôn chị Xuân của nàng đi tháp tùng vì chồng chị lại vắng mặt đi xa. Thành ra chuyến đi chơi của hai vợ chồng chúng tôi lại hóa ra thành cuộc đi chơi tay bốn !

Ba ngày đó cũng giúp cho mối liên hệ giữa mấy chị em và tôi được thắt chặt hơn.
Chúng tôi tắm biển, vui chơi thỏa thuê.
Tôi thích thú tìm lại được người vợ ham mê tình dục. Ngay đêm đầu tiên, Hà đã bắt tôi đụ nàng hai ba lần. Tôi phải biểu nàng bớt ồn ào rên la vì phòng của chúng tôi ngay sát phòng của chị Xuân và con Trâm. Hà biết ý nhưng nàng quen không tự kềm chế nên trong những giây phút nóng bỏng nàng không cầm được tiếng rên dâm dật.

Sáng hôm sau, lợi dụng khi con Trâm không đứng gần, chị Xuân nhăn nhó nói :
– Hai em tối hôm qua « ồn » quá chừng. May là con Trâm ngủ thẳng cẳng, không nghe gì !
Vợ tôi cười khúc khích :
– Đó là điều tự nhiên mà chị Xuân.
Tôi lại tiếp :
– Nhưng mà chị thì có phiền gì chị hay không ?
Chị Xuân đỏ mặt, ngượng ngùng làm lơ không trả lời.
Hà kéo tôi ra mà nói nhỏ :
– Chị Xuân không thoáng như em đâu, anh đừng có nói nói bóng nói gió với chỉ về đề tài nhạy cảm đó. Chỉ nghiêm nghị lắm, không biết đùa đâu !
– Ủa, nếu chỉ không ưa chuyện tình dục, vậy với chồng chỉ, không lẻ hai người sống như thầy tu sao ?
Hà véo tôi mà cười khúc khích :
– Sống như thầy tu mà làm sao có được hai đứa con ! Nhưng mà dạo sau này hình như cơm không ngon, canh không ngọt, anh chồng chỉ cứ kiếm cớ đi công tác xa miết. Mà chị Xuân lại rất sợ dư luận, anh đừng có hó hé đến chuyện đó nhé !

Tôi liếc nhìn chị Xuân … chị lớn hơn Hà có ba, bốn tuổi mà chị nhìn thấy khắc khổ hơn hẳn, hình như chị không biết cười ? gương mặt lúc nào cũng lạnh như tiền. Tôi nhìn mà thông cảm cho chồng chị : lên giường với cục đá như vậy thật không dễ tìm cảm hứng chút nào !

Tối hôm đó, chúng tôi lại làm tình tưng bừng, và lần này tôi không nhắc nhở và kềm hãm vợ tôi nữa, cứ để cho nàng mặc sức mà rên rỉ. Tôi muốn cho chị Xuân ù tai và mất ngủ suốt đêm cho bỏ ghét ! tôi thật sự không ưa những người đạo mạo, khắc khổ chút nào.

Làm tình xong, Hà lăn ra ngủ say.

Phần tôi thì không hiểu sao, tôi không cảm thấy buồn ngủ chút nào nên tôi rón rén đứng dậy, định đi ra dạo ngoài công viên một chút.

Chúng tôi mướn hai bungalow nhập một, một bên cho hai vợ chồng tôi còn một bên thì dành cho chị Xuân và con Trâm.

Tôi muốn đi tắc ra vườn sau nên phải đi vòng qua phần bungalow của chị Xuân. Tôi biết hai người họ đang ngủ nên tôi thận trọng rón rén đi, tránh không gây tiếng động. Tai tôi rất thính nên tôi nghe được một âm thanh lạ. Tôi đứng lại cố lắng nghe : thì ra âm thanh thoát ra từ bungalow của chị Xuân. Âm thanh lúc trầm lúc bổng, nhỏ như tiếng muỗi bay …

Càng nghe tôi càng tò mò vì đây là một âm thanh quen thuộc với tôi.

Tôi bước đến cửa sổ phòng và nghiêng đầu lắng nghe : đúng thật là một tiếng rên, dù cực nhỏ nhưng tôi cũng nghe được.

Tò mò tôi cố ghé mắt vào nhìn … và điều làm tôi khựng người lại là trong bóng tối mờ mờ tôi nhận ra đó là âm thanh từ phía giường của chị Xuân. Không nghi ngờ gì nữa ! chị Xuân đang tự thủ dâm, dù chị cố tự kìm hãm nhưng cái chân nhịp nhàng nơi hạ bộ của chị là chứng cớ quá rõ ràng.

Bây giờ tôi hiểu ra hết : bị nghe hai vợ chồng của tôi làm tình ồn ào, chị rốt cuộc cũng bị « động » nên cầm lòng không đặng, phải chịu thủ dâm để cho vơi đi những rạo rực.
Nhìn chị Xuân mà tôi không khỏi thấy thương cho chị. Hồi sáng tôi còn dị ứng với cái mà tôi cho là đạo đức giả của chị nhưng bây giờ, đứng nhìn lén chị thủ dâm tôi không còn thấy bực mình chút nào nữa.

Tôi lặng lẽ bước đi mà nghe lòng nao nao : thì ra chị Xuân đâu phải là gỗ đá gì, dù sao chị cũng mới hơn 25 tuổi, vẫn là một người đàn bà trong lứa tuổi tràn đầy sức sống. Có lẽ chị không tìm được hạnh phúc trong gia đạo nên mới đâm ra khắc khổ như vậy. Chị vẫn còn những đòi hỏi rạo rực nên chị mới phải tự thủ dâm. Thật là quá tội nghiệp cho một người đàn bà, có chồng mà lại phải tự thủ dâm để giải tỏa những dồn nén.

________________

Bình luận

Để lại bình luận