Chương 6

– Quyết Định Của Nữ Vương
“Đủ rồi! Ta đã nói là phải trấn an lòng dân! Đầu óc ngươi…”
Lan Mị vẫn đang cố cãi, nhưng Yulide Nữ vương đã chán ngán cái cảnh tượng này. Bà nhìn xuống đám quần thần đang tranh cãi đỏ mặt tía tai, lòng thầm thở dài. Ma tộc tấn công là thật, tình hình nguy cấp là thật. Đáng lẽ Luật phải đứng ra. Nhưng có ai hiểu được nỗi khổ tâm của bà?
Nghĩ cũng đừng nghĩ! Ta đời nào chịu giao nộp “cây hàng” vĩ đại của con trai bảo bối cho các ngươi! Yulide thầm gào lên trong lòng. Hừ! Lấy cớ Ma tộc xâm lăng ư? Với sức mạnh của Cơ kỵ sĩ đoàn hiện tại, Ma tộc đến chỉ có đường chết. Ta thừa biết tỏng ý đồ của các ngươi. Một lũ đàn bà đói khát, rạo rực, mượn cớ quốc sự để tiếp cận con trai ta. Đừng hòng!
Bà nhớ đến Luật, nhớ đến cơ thể cường tráng và nguồn năng lượng vô tận của con trai. Các ngươi đâu biết, Luật nhà ta mạnh đến mức nào. Mỗi lần thằng bé “bắn”, lượng tinh dịch nhiều và đậm đặc đến mức ngay cả ta và chị gái Giáo hoàng cũng không thể hấp thụ hết. Nếu ban cho cái đám “heo nái” đói khát này, không biết bao nhiêu kẻ sẽ bị năng lượng đó làm cho “nổ tung” bụng…
Một luồng nhiệt nóng ran chạy dọc sống lưng Yulide khi bà nhớ lại những đêm lén lút vào phòng con trai. Áh… Chỉ cần nghĩ đến cảnh loạn luân vụng trộm khi con đang ngủ, cái cảm giác khoái lạc tội lỗi đến tê người ấy… Ôi chao, ta lại bắt đầu “chảy nước” rồi… Bà khẽ khép đùi lại, cố gắng kiềm chế cơn nứng đang trỗi dậy giữa triều đình.
Không còn cách nào khác, đành phải nghe theo kế hoạch của chị Lilith thôi. Hy vọng nó hiệu quả…
“Các vị, im lặng!”
Giọng nói của Yulide vang lên, không lớn nhưng đầy uy lực, cắt đứt mọi tiếng ồn ào. Bà từ từ đứng dậy khỏi ngai vàng. Đôi chân dài đẫy đà được giải phóng, cặp mông to tròn bị chèn ép nãy giờ được dịp bung tỏa, “phốc” một tiếng nhẹ nhàng tách khỏi mặt ghế nệm. Mùi hương dâm thủy nồng nàn từ nơi bà vừa ngồi tỏa ra thoang thoảng, một dấu vết ướt át in hằn trên lớp nhung đỏ.
Yulide bước xuống bục, từng bước đi uyển chuyển, lắc lư cặp mông một cách điệu nghệ. Bà dừng lại trước mặt quần thần, ưỡn bộ ngực đồ sộ đầy kiêu hãnh.
“Để đối phó với cuộc chiến tranh do Ma tộc gây ra, ta quyết định: Ngày mai, ta sẽ đích thân đưa Vương tử điện hạ đến chỗ Giáo hoàng Lilith để tiến hành nghi thức ‘Lễ rửa tội và Chúc phúc’. Và ngày kia… chúng ta sẽ mở lại trận pháp cổ xưa, triệu hồi Dũng giả mới!”
Cả khán phòng ồ lên kinh ngạc. Triệu hồi Dũng giả? Sau ngàn năm?
Đúng vậy, chính là thế, Yulide cười thầm trong bụng. Để chị gái giúp ta “xử lý” con trai bảo bối trước đã. Rồi sau đó ném cho các ngươi một tên Dũng giả ất ơ nào đó để các ngươi xâu xé. Còn con trai ta… Luật và cái “cây gậy” tuyệt vời của nó… sẽ mãi mãi là của riêng ta!
Đám quần thần ngơ ngác nhìn nhau, rồi lại nhìn Nữ vương với ánh mắt ngưỡng mộ xen lẫn nghi hoặc. Họ đâu biết rằng, quyết định vĩ đại này không xuất phát từ lòng yêu nước hay trí tuệ siêu phàm, mà chỉ đơn giản là mưu kế của một người mẹ muốn độc chiếm con trai mình, muốn giữ rịt lấy cái nguồn khoái lạc vô tận ấy cho riêng mình mà thôi. Liệu đó là sự nhân từ muốn bảo vệ họ khỏi bị “bội thực” năng lượng, hay là sự ích kỷ của một người đàn bà đang yêu điên cuồng?
________________

Bình luận

Để lại bình luận