Chương 6

: Buổi ra mắt
Tình cảnh hôm đó Anh Tuấn sẽ không bao giờ quên. Hai giây sau khi anh cả vừa vào cửa, một cơn gió nhẹ tươi mát thổi tới, theo đó là một người đàn ông mặc đồ trắng cùng với cô gái mặc chiếc váy đen xuất hiện trước mặt mọi người. Cô gái ấy ngượng ngùng đứng giữa phòng khách, hai tay níu lấy vạt áo trong khi nghe Anh Tài giới thiệu mình với mọi người.
Anh Tuấn không còn nhớ rõ lúc đó anh trai đã nói cái gì, kể từ lúc Tố Ngọc xuất hiện, ánh mắt của anh đã không cách nào từ trên người cô rời đi.
Cô cao chừng một mét sáu mươi lăm, mái tóc đen buông xõa tự nhiên, chân tóc có độ dày và cao vừa phải “Đây là tật xấu của Anh Tuấn, anh không thích con gái để mái” Cùng khuôn mặt hình trái xoan, vầng trán cao, đôi mắt sạch sẽ sáng tỏ, sống mũi cao, đôi môi mỏng được tô chút son nhàn nhạt, chiếc cằm xinh xắn và nét mặt nhẹ nhàng, đáng yêu. Cô điềm tĩnh và từ tốn, mới nhìn qua có thể thấy được đây là con gái của một gia đình có học thức và đàng hoàng.
“Chú, dì… Còn có Tuấn, con là người yêu của Anh Tài, sau này mong mọi người giúp đỡ nhiều hơn.” Tố Ngọc thoải mái giới thiệu, giọng nói có chút không giống một người địa phương thuần túy.
Anh Tuấn không để ý đến vẻ mặt hớn hở của cha mẹ mình, anh tiếp tục cẩn thận “Đánh giá” thân hình duyên của người chị dâu tương lai trước mắt. Cần cổ thon dài, bả vai mượt mà, mềm mại, bộ ngực đầy đặn (Phần này Anh Tuấn đặc biệt chú ý), eo nhỏ thon thả mê người, bờ mông cùng phần đùi nhìn qua rắn chắc, có thể thấy là một người có thể làm việc kiếm sống mà không phải là thiên kim đại tiểu thư mười ngón không dính nước mùa xuân. Bàn tay của cô tự nhiên buông thõng hai bên người, mười ngón tay thon dài nhưng không gầy, trên mu bàn tay không có một nếp nhăn nào, móng tay được cắt tỉa sạch sẽ nhưng cũng không bôi sơn lên, nhìn rất giản dị, tự nhiên. Nhờ vào đôi tay này, Anh Tuấn liền phán đoán Tố Ngọc không phải là một cô gái ham mê hư vinh. Chỉ là anh bắt đầu thấy có chút đau lòng cho đôi tay này, sau này mỗi ngày đều phải ngâm mình trong nước có chứa xà phòng rửa chén và bột giặt.
“Này, Tuấn, em thế nào lại ngẩn người rồi, Tố Ngọc đang nói chuyện với em đấy!” Lúc này, anh trai hướng về phía anh gọi lớn.
“Hả? Cái gì… Chị Tố Ngọc đang nói gì thế?” Gương mặt của Anh Tuấn đỏ bừng, sợ mọi người nhìn ra tâm tư, suy nghĩ của mình.
“Có phải em đang suy nghĩ công thức? Nghe anh trai của em nói Tuấn học rất giỏi, chị thật ngưỡng mộ em. Không giống anh của em, anh ấy là một người có đầu óc ngu ngơ, ngoại trừ việc học thì tất cả đều được, hì hì.” Tố Ngọc nở nụ cười xinh đẹp, hồn của Anh Tuấn đã sớm bị câu mất, Tố Ngọc là một cô gái hoàn mỹ, trước kia có lẽ chỉ xuất hiện trong những bộ truyện tranh của Nhật Bản.
“Sao em lại ở trước mặt Tuấn nói xấu anh? Như vậy sẽ làm hỏng hình tượng của anh trong mắt em ấy mất!” Anh Tài lập tức “Chống đỡ”.
“Hừ, anh thì có cái gì gọi là hình tượng chứ? Chỉ sợ anh đem em trai thuần khiết dạy hư. Tuấn chị nói em nghe, đừng nhìn anh của em bình thường giả bộ ra vẻ tôn nghiêm, thực ra anh ấy luôn bí mật bắt nạt chị.” Tố Ngọc tự nhiên lại thú nhận trước?
Anh Tài tiến lên một tay ôm lấy bờ vai của cô, một tay khác nhanh chóng sờ soạng từng bộ phận trên người cô: “Em nói cho mọi người biết, anh bắt nạt em khi nào? Nói cho anh biết!”
Tố Ngọc cười khúc khích, không ngừng vặn vẹo cơ thể: “Đáng ghét, tay của anh lại lộn xộn rồi, chú và dì còn đang xem bên cạnh, anh còn làm thế nữa em sẽ giận đấy, đừng mà, Tuấn mau cứu chị với!” Anh Tuấn thấy thế thì trợn mắt, không nhịn được nuốt nước miếng, ngón tay của Anh Tài có mấy lần trực tiếp chạm vào ngực của Tố Ngọc khiến chúng lún xuống rồi lại thả tay ra khiến chúng khôi phục hình dạng ban đầu. Quả nhiên là có độ đàn hồi rất tốt! Anh Tuấn cảm giác phía dưới đã bắt đầu không tự chủ được mà trở nên cứng lên.
“Được rồi, vì cha mẹ còn ở đây, anh tạm thời tha cho em, đêm nay xem anh trừng phạt em thế nào! Đúng rồi, không phải em có quà muốn tặng cho Anh Tuấn sao?” Anh Tài buôn cơ thể thể của cô ra.
Tố Ngọc mang theo ngượng ngùng sửa sang lại mái tóc, từ túi xách lấy ra quà: “Đây là mười hai chiếc bút máy Mitsubishi, viết rất trôi chảy, tặng em coi như quà gặp mặt, chúc em ngày càng học hành tiến bộ.”
(Bút máy Mitsubishi là sản phẩm cao cấp, một trong những thứ phải có của các ứng cử viên).
Anh Tuấn đêm đó bị mất ngủ, ở trên giường trằn trọc không ngủ được, trong đầu hiện lên toàn hình ảnh của Tố Ngọc.
Cô gái này rất hợp thẩm mỹ của Anh Tuấn, anh rất vui vì anh trai mình có thể tìm được một cô bạn gái như vậy, đồng thời cũng cảm thấy chút mất mát, đến khi nào anh mới có thể gặp được một cô gái như Tố Ngọc? Lần đầu tiên trong đời, Anh Tuấn có cảm giác với một người phụ nữ, chẳng lẽ đây là cái gọi là nhất kiến chung tình trong truyền thuyết?
Hôm sau, sau khi nghe tin từ cha mẹ cô, anh mới biết mẹ của Tố Ngọc là người Tứ Xuyên và lấy chồng ở Vân Xuyên, vì vậy, cô cũng được coi là con lai. Anh đã nói mà, người bản địa chúng tôi không thể nào có một cô gái duyên dáng, yêu kiều đến như thế!
________________

Bình luận

Để lại bình luận