Chương 6

: Kế Hoạch Trả Thù

Bình đứng trong bóng tối, ánh đèn đường mờ nhạt hắt lên khuôn mặt anh, làm nổi bật đôi mắt lạnh lùng giờ đây không còn chút dấu vết của sự hiền lành ngày xưa. Trước mặt anh, Lan và Tuấn bước ra từ một nhà hàng sang trọng. Họ cười nói vui vẻ, tay trong tay, như thể sự phản bội chưa từng xảy ra, như thể những vết thương mà họ để lại trong lòng Bình chỉ là một cơn gió thoảng qua. Anh nắm chặt tay, cảm nhận sức mạnh mới chảy trong huyết quản, một luồng năng lượng nóng bỏng khiến các khớp xương kêu răng rắc. “Các người sẽ phải trả giá,” anh thì thầm, giọng nói nhỏ nhưng sắc lạnh như lưỡi dao.

Đã ba tuần kể từ ngày Bình cắt đứt hoàn toàn với Lan, từ chối lời xin lỗi của cô và bước ra khỏi căn nhà từng là tổ ấm của họ. Trong ba tuần ấy, anh không ngừng khám phá sức mạnh mà thí nghiệm bí mật đã ban cho anh. Không chỉ là sức mạnh thể chất vượt trội, mà còn là khả năng thao túng tâm trí, gieo rắc cảm xúc vào người khác như một nghệ sĩ điều khiển con rối. Anh đã thử nghiệm nó ở công ty, khiến những đồng nghiệp từng coi thường anh phải cúi đầu kính nể, khiến gã sếp kiêu ngạo phải run rẩy khi đối diện với anh. Nhưng giờ đây, anh không còn quan tâm đến những kẻ nhỏ nhặt ấy nữa. Mục tiêu của anh là Lan và Tuấn – hai kẻ đã đẩy anh vào vực thẳm.

Bình bắt đầu theo dõi họ từ xa. Anh không vội vàng. Sự kiên nhẫn là vũ khí mới của anh, thứ mà anh rèn giũa trong những ngày tháng đau khổ. Anh biết lịch trình của Tuấn: mỗi sáng anh ta đến công ty, làm việc như một con chó trung thành cho gã sếp của mình, rồi buổi tối lại hẹn hò với Lan tại những nơi sang trọng mà ngày xưa Bình không bao giờ đủ tiền đưa cô đến. Anh cũng biết Lan vẫn giữ thói quen cũ: thích khoe khoang cuộc sống mới trên mạng xã hội, đăng những bức ảnh bên Tuấn với nụ cười rạng rỡ. Mỗi bức ảnh ấy như một nhát dao đâm vào tim Bình, nhưng giờ đây, chúng không còn khiến anh đau đớn nữa. Chúng chỉ làm ngọn lửa giận dữ trong anh cháy lớn hơn.

Một buổi tối, Bình đứng ngoài căn hộ của Tuấn, quan sát qua cửa sổ. Anh thấy Lan ngồi trên ghế sofa, cười đùa trong khi Tuấn rót rượu vang. Họ dường như đang kỷ niệm điều gì đó – có lẽ là một bước tiến mới trong mối quan hệ của họ. Bình nhếch môi, nụ cười lạnh lẽo hiện lên trên khuôn mặt. “Các người nghĩ mình đã thắng sao?” anh tự nhủ. “Các người nhầm rồi.”

Kế hoạch trả thù bắt đầu hình thành trong đầu anh. Anh muốn Tuấn mất tất cả: công việc, danh dự, niềm kiêu hãnh mà anh ta từng dùng để đè bẹp Bình. Còn Lan, anh muốn cô phải chứng kiến sự sụp đổ của người đàn ông mà cô đã chọn thay vì anh, để cô hiểu rằng sự phản bội không bao giờ có cái kết đẹp. Anh sẽ không ra tay trực tiếp – không, như vậy quá đơn giản. Anh sẽ dùng sức mạnh của mình để thao túng mọi thứ từ trong bóng tối, khiến họ tự rơi vào cái bẫy mà anh giăng ra.

Bước đầu tiên là công việc của Tuấn. Bình biết Tuấn làm ở một công ty tài chính lớn, nơi anh ta luôn tự hào về vị trí quản lý của mình. Anh cũng biết sếp của Tuấn, ông Nam, là một người đa nghi và dễ bị ảnh hưởng bởi cảm xúc. Ngày hôm sau, Bình đến công ty của Tuấn, không phải với tư cách một kẻ thù, mà như một khách hàng tiềm năng. Anh mặc bộ vest lịch lãm, mái tóc chải gọn gàng, và nụ cười thân thiện che giấu hoàn hảo ý định thật sự.

“Chào ông Nam,” Bình bắt tay người đàn ông trung niên với cái bắt tay mạnh mẽ, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào ông ta. “Tôi nghe nói công ty ông rất uy tín, đặc biệt là nhờ những nhân viên như anh Tuấn.”

Ông Nam mỉm cười, rõ ràng hài lòng với lời khen. “Cậu nói đúng. Tuấn là một trong những người giỏi nhất của tôi.”

Bình gật đầu, nhưng trong lòng anh đã bắt đầu gieo rắc hạt giống nghi ngờ. Anh khéo léo điều chỉnh giọng nói, sử dụng sức mạnh thao túng tâm trí mà anh đã rèn luyện. “Tôi tin ông. Nhưng tôi nghe nói gần đây anh ta có vẻ hơi… sao nhãng. Có lẽ công việc không còn là ưu tiên của anh ta nữa.” Giọng anh nhẹ nhàng, nhưng từng từ như thấm sâu vào đầu ông Nam, khiến ông ta cau mày.

“Thật sao?” Ông Nam hỏi, giọng điệu đã bắt đầu thay đổi.

“Tôi không chắc,” Bình nhún vai, giả vờ vô tư. “Chỉ là một vài tin đồn tôi nghe được thôi. Nhưng với một người như ông, tôi tin ông sẽ biết cách xử lý.” Anh mỉm cười, đứng dậy bắt tay ông Nam lần nữa rồi rời đi. Hạt giống đã được gieo, và anh biết nó sẽ sớm nảy mầm.

Trong vài ngày tiếp theo, Bình tiếp tục xuất hiện gần công ty của Tuấn, gặp gỡ những đồng nghiệp khác và khéo léo tung tin đồn về việc Tuấn lơ là công việc, thậm chí có thể đang biển thủ tiền. Anh không cần bằng chứng – sức mạnh của anh đủ để khiến những lời nói ấy trở thành sự thật trong tâm trí người nghe. Chẳng bao lâu, ông Nam bắt đầu theo dõi Tuấn sát sao hơn, và những sai sót nhỏ nhặt mà Tuấn vô tình mắc phải bỗng trở thành bằng chứng cho sự nghi ngờ.

Song song với việc phá hoại Tuấn, Bình bắt đầu tiếp cận Lan. Anh gọi điện cho cô vào một buổi chiều, giọng nói nhẹ nhàng như ngày xưa. “Lan, là anh. Anh nghĩ chúng ta nên nói chuyện.”

Lan ngập ngừng ở đầu dây bên kia. “Bình… anh ổn chứ? Em không ngờ anh sẽ gọi.”

“Anh ổn,” Bình đáp, che giấu sự lạnh lùng trong lòng. “Anh chỉ muốn gặp em, như bạn bè thôi. Dù sao chúng ta cũng từng có thời gian bên nhau.”

Lan đồng ý, có lẽ vì tò mò, hoặc vì chút cảm giác tội lỗi còn sót lại. Họ hẹn gặp tại một quán cà phê nhỏ, nơi Bình từng đưa cô đến trong những ngày đầu yêu nhau. Khi Lan bước vào, anh mỉm cười chào cô, nhưng ánh mắt anh không còn chút ấm áp nào. Anh hỏi han cô, giả vờ quan tâm đến cuộc sống mới của cô, và khéo léo gieo vào lòng cô những cảm giác bất an mà cô không nhận ra.

“Tuấn thế nào rồi?” Bình hỏi, giọng bình thản. “Anh nghe nói công việc của cậu ấy không ổn lắm.”

Lan cau mày. “Sao anh biết? Cậu ấy vẫn ổn mà.”

Bình nhún vai. “Chỉ là nghe nói thôi. Nhưng em cẩn thận nhé, không phải ai cũng đáng tin như em nghĩ đâu.” Anh mỉm cười, nhưng trong lòng anh biết rằng Lan sẽ sớm nhận ra lời anh nói là sự thật.

Khi rời khỏi quán cà phê, Bình cảm thấy một sự thỏa mãn lạnh lẽo. Mọi thứ đang diễn ra đúng như kế hoạch. Tuấn sắp mất việc, và Lan sẽ sớm chứng kiến sự sụp đổ của người cô ta yêu. Nhưng đây mới chỉ là khởi đầu. Anh muốn họ phải quỳ xuống trước mặt anh, cầu xin sự tha thứ mà anh sẽ không bao giờ ban phát.

Bình luận

Để lại bình luận