Chương 6

“Anh cũng định xin lỗi rồi nhưng không biết mở lời thế nào”.

“Anh không thực tâm muốn xin lỗi thì có… sao tôi lại có một người chồng sĩ diện như anh chứ… hu hu” vợ tôi hét lên.

“Thế bây giờ em muốn anh phải làm gì, em cứ như vậy làm anh khổ sở lắm, em có biết không?”

“Thế àh Anh khổ lắm phải không, đề em đi cho anh khỏi khổ” nói rồi cô ấy mở tủ lấy quần áo xếp vào va li Lúc đó tôi hơi phát hoảng lần đầu tiên kể từ khi cưới tôi thấy cô ấy giận dữ như vậy.

“Em đừng làm như vậy, anh không có ý trách móc em”.

“Anh không trách tôi, nhưng anh không làm theo cái anh đã hứa với tôi, anh chẳng coi lời hứa với vợ là gì cả, anh hết yêu tôi rồi… hu hu” Tôi lúc đó thật sự hoảng sợ chỉ cố gắng tìm cách giữ vợ tôi ở lại tôi giữ chặt cửa không cho cô ấy đi ra.

“Anh bỏ ra, để tôi đi cho anh rảnh nợ”.

“Đừng nói như vậy mà em, anh yêu em, anh cần em”.

“Anh cần tôi nhưng anh có coi tôi ra gì đâu, anh có giữ lời hứa với tôi đâu… hu hu”.

“Anh xin lỗi, anh sẽ làm tất cả mọi việc theo ý em”.

“Có thật là tất cả mọi việc không” cô ấy mở to mắt nhìn thẳng vào mắt tôi ‘Thật’ tôi vội vã trả lời.

“Nếu không thì sao?”

“Anh sẽ…”

“Anh sẽ mất em” vợ tôi nói rất cương quyết.

“Anh… hứa…”.

Sau đó vợ tôi đi vào phòng, một lúc sau tôi vào theo thấy vợ tôi đang nói chuyện điện thoại “… vâng, em hứa ạ… sếp cứ yên tâm, miễn là anh không gửi kỷ luật đi nữa ạ… vâng ạ… vâng hí hí” lại điệu cười khúc khích hôm trước của vợ tôi Quay sang tôi cô ấy nói.

“Sếp anh bảo là quyết định vẫn chưa gửi đi, nếu anh thực sự muốn xin lỗi anh ấy sẽ không gửi nữa và sẽ khôi phục thưởng đầy đủ cho anh”.

“Vậy mai anh sẽ đến xin lỗi ngay”.

“Không cần, em đã mời sếp anh mai tới đây ăn tối để tạ lỗi, tùy theo thái độ của anh trong tối mai, sếp anh sẽ quyết định gửi kỷ luật hay không”.

Hôm sau khi tôi về đến nhà vợ tôi đã thu dọn nhà tinh tươm, tắm rửa sạch sẽ và bảo tôi vào đi tắm sau khi tôi tắm xong đi ra thấy cô ấy đã lộng lẫy trong bộ váy đầm dự tiệc hôm trước quay sang tôi nàng vui vẻ(dường như nàng đã tha lỗi cho tôi) hỏi “Đẹp không” Thấy vợ vui như vậy tôi cũng cảm thấy rất vui.

“Trên cả tuyệt vời” tôi tán tụng nàng, nàng thật gợi cảm trong bộ đồ đó và như thường lệ tôi lại nổi hứng muốn chiến nàng ngay.

“Hôm nay anh đừng làm em thất vọng nữa nhé”.

“Ừ, tất nhiên”.

“Anh nhớ những gì đã hứa với em hôm qua chứ”.

“Anh nhớ”.

“Nếu anh lại thất hứa thì không bao giờ em tha thứ cho anh đâu, Em cũng khổ sở lắm chẳng sung sướng gì đâu, nhưng lỗi lầm của anh cần được sửa chữa, phải chịu khó một chút”.

“Anh sẽ làm đúng mà, em yêu” nói rồi tôi tiến tới hôn lên má nàng. Đúng lúc đó chuông cửa reo. Nàng vội vàng đẩy tôi ra rồi xỏ đôi guốc 9cm vào và đi ra mở cửa, thật lạ sao trong nhà mà nàng cũng đi guốc.

“Chào sếp, thật vinh hạnh cho vợ chồng em” tiếng vợ tôi vọng từ ngoài cửa vào.

“Ôi chao, hôm nay em thật đẹp, lộng lẫy hơn cả hôm dự tiệc” tiếng của gã Đức sếp tôi.

“Anh yêu, sếp anh đến này” vợ tôi gọi vọng vào Tôi liền chạy ra chào hắn, sau đó mời hắn vào nhà, sau vài câu xã giao vơ tôi nói khéo.

“Anh xuông bếp chuẩn bị cơm giúp em nhé”. Như đã hứa với vợ tôi xuống bếp làm món vợ tôi đã chuẩn bị cả rồi nên chỉ một lúc là xong.

Trong khi tôi làm bếp thì vợ tôi ngồi nói chuyện với hắn rất thân mật và vui vẻ cứ như bạn bè thân thiết lắm, thỉnh thoảng vợ tôi lại phá lên cười trước những câu pha trò của hắn(chẳng biết là pha trò hay tán tỉnh nữa) chỉ biết là vợ tôi cứ khúc khích cười như thể gã Đức là người có duyên nói chuyện lắm ý. Thế rồi bữa cơm đã dọn xong, trong khi ăn gã Đức vẫn nhìn vợ tôi chằm chặp, trong suốt bữa ăn hai người đó cứ nói chuyện với nhau rất vui vẻ như thể không có tôi ở đó, thỉnh thoảng sau câu nói đùa hắn lại thò tay ra nắm lấy tay vợ tôi như cố tình trêu tức tôi. Vợ tôi không hề co tay lại nhưng ý tứ nhìn tôi, tuy nhiên tôi vẫn ngồi ăn yên lặng vì không muốn vi phạm lời hứa. Sau vài lần thấy tôi không nói gì, hắn càng tự do trêu chọc cầm tay vợ tôi và khen vợ tôi có làn da thật mịn màng. Mỗi lần như vậy vợ tôi lại nũng nịu.

Bình luận

Để lại bình luận