Chương 6

: Mẹ lúng túng, thằng Cường hau háu
Mẹ tui – cô Liễu Thanh Hương – sau khi bị tui và thằng Trương Quốc Cường bắt gặp trong tư thế lau nhà hớ hênh, vội vàng nói vài câu để chữa ngượng, rồi quay lưng tiếp tục lau sàn. Nhưng cái cách mẹ cố che đậy chỉ càng làm mọi chuyện tệ hơn. Mẹ mặc cái áo thun trắng mỏng tang, bó sát, lộ rõ cặp vú bự 38E căng tròn, rung rinh mỗi lần mẹ cúi người. Cái quần lót hồng phấn bé tí chẳng che được bao nhiêu, để lộ gần hết cặp mông tròn lẳn, trắng muốt, mẩy căng như muốn mời gọi. Tui đứng đó, tim đập thình thịch, vừa ngượng vừa lo, còn thằng Cường thì mắt sáng quắc, nhìn mẹ như muốn ăn tươi nuốt sống. Tui biết cái thằng dâm dê này đang tưởng tượng đủ thứ bậy bạ trong đầu, chắc chắn đang mơ được đè mẹ tui ra mà làm tới.
Mẹ lau sàn thêm vài cái, miệng lẩm bẩm: “Xong rồi, sạch sẽ rồi!” Rồi mẹ đứng dậy, cố tỏ ra tự nhiên, nhưng cái cách mẹ lắc cặp mông mẩy khi bước đi chỉ càng làm tui và thằng Cường thêm đứng hình. Cái quần lót mỏng dính bị kéo căng, lộ rõ đường nét hai mép lồn đầy đặn, vài sợi lông lồn lòa xòa bên rìa, làm tui muốn khô cả cổ. Mẹ vội vàng đi về phía phòng ngủ, bước chân càng lúc càng gấp gáp, như muốn chạy trốn khỏi ánh mắt hau háu của tụi tui. Nhưng cái bóng lưng quyến rũ của mẹ, với cặp mông lắc lư và cặp vú rung rinh, chỉ càng làm tui và thằng Cường thêm mê mẩn. Tui liếc sang thằng Cường, thấy nó thở hổn hển, mắt đỏ ngầu, nhìn theo mẹ như muốn lao tới ngay lập tức. Tui thầm nghĩ, nếu không có tui ở đây, không chừng nó đã chẳng kiềm chế được mà nhào vô mẹ tui rồi.
Tui cay cú muốn chết, vừa tức vì mẹ bị nhìn hết, vừa lo thằng Cường phát hiện mẹ là cô giáo chủ nhiệm của nó. Nếu nó biết mẹ con tui là mẹ con thật, chắc chắn tui sẽ bị nó hành cho ra bã. Nhưng trong lòng tui cũng lóe lên một chút tự hào. “Hắc hắc, nhìn thì nhìn, mày cũng chỉ được nhìn lần này thôi. Còn tao, sau này còn cả đống cơ hội ngắm mẹ tao. Mẹ đẹp thế này, là của tao, mày chỉ được mơ!” Tui nghĩ thầm, cố an ủi bản thân để bớt cay cú.
Một lát sau, mẹ tui trở ra, đã thay cái quần thể thao xám bảy phần, che bớt cặp mông và đôi chân thon dài. Nhưng cái áo thun mỏng vẫn bó sát, làm cặp vú bự nổi bật, rung rinh mỗi khi mẹ di chuyển. Mẹ vừa xuất hiện, tui và thằng Cường không hẹn mà cùng dán mắt vào mẹ, trong lòng chắc chắn đều tiếc nuối vì mẹ không còn mặc bộ đồ hớ hênh ban nãy. Mẹ nhận ra ánh mắt tụi tui, mặt lại đỏ bừng, vội đánh trống lảng: “Thanh Minh, lần đầu dẫn bạn về nhà sao không nói trước với mẹ? Nếu biết, mẹ đã làm thêm vài món ngon chiêu đãi Quốc Cường rồi. Hôm nay chỉ có mấy món thường thôi, hai đứa chịu khó ăn nha!”
Thằng Cường cười tươi, giọng ngọt như mía lùi: “Dạ, không sao đâu cô! Con quấy rầy nhà cô rồi. Mà đồ ăn cô nấu ngon tuyệt, con ăn là mê luôn!” Tui nghe mà muốn lộn ruột. Thằng này, bình thường ở trường hung hăng như đầu gấu, giờ trước mặt mẹ tui lại giả bộ ngoan ngoãn, đúng là cáo già.

Bình luận

Để lại bình luận