Chương 6

: Mẹ tôi đang thả rông?
Nhưng từ cái nhìn vừa rồi, tôi thấy Mạnh Cường vừa bước vào lớp với khuôn mặt đỏ bừng cùng mồ hôi nhễ nhại trên trán, dáng vẻ cứ như hắn đã bị giáo huấn cho một trận. Sau đó, hắn im lặng trở lại chỗ ngồi của mình như thường lệ, nếu không chứng kiến ​​chuyện vừa xảy ra, tôi còn tưởng rằng Mạnh Cường bị mẹ tôi mắng như mọi khi. Thông thường nếu tâm trạng tôi tốt, có lẽ tôi sẽ giả bộ là an ủi hắn đến bên để châm chọc.
Rõ ràng là lúc này tôi không có tâm trạng đó, tôi càng lo lắng hơn khi nhìn thấy hắn trở lại lớp học. Mạnh Cường đã trở lại lớp học, còn mẹ tôi đâu? Rốt cuộc trước đó họ có ở cùng nhau không, khung cảnh mà tôi nhìn thấy là ảo giác? Hay là sự thực?
Tôi vẫn nhớ là mẹ tôi sẽ dạy từ tiết học tiếp theo cho đến giờ tự học buổi tối, tôi nghĩ đến cách Mạnh Cường thô bạo chơi đùa mẹ tôi như một món đồ chơi, và nghĩ đến dáng người nhỏ nhắn của bà, tôi thực sự lo lắng liệu bà có thể lên lớp dạy học như bình thường được không.
Nhưng tôi đã suy nghĩ quá nhiều, gần vào tiết học mẹ tôi vẫn bước vào lớp như thường lệ, vẫn là khuôn mặt xinh đẹp nhưng nghiêm nghị đó, vẫn cái khí chất không kiêng nể một ai đó của bà trùm lên bầu không gian lớp học.
Lúc đi ngang qua Mạnh Cường, bà cũng không thèm nhìn hắn, cứ thản nhiên đi ngang qua, hoàn toàn không nhìn ra cậu trai vừa cách bà ấy có một bước chân đó với bà ấy đang có mối quan hệ kiểu đó.
Cuối cùng tôi không thể nhịn được mà đi về phía mẹ tôi, tôi thực sự muốn tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy ra.
Khi bước đến trước mặt mẹ, rõ ràng tôi có rất nhiều điều muốn nói, nhưng đều nghẹn ở cổ họng, không nói được lời nào càng không biết nên bắt đầu từ đâu. Trong một lúc, tôi đứng yên tại chỗ, nhưng ánh mắt thì lơ đãng quét khắp cơ thể mẹ tôi.
Chiếc váy ngắn màu hồng mà bà mặc cùng Mạnh Cường trong nhà kho bà vẫn đang mặc trên người, nhưng đôi vớ sáng nay bà mang đã biến mất, chẳng lẽ Mạnh Cường lấy rồi không trả lại cho bà? Nhưng vừa rồi thời điểm Mạnh Cường đi vào, trên tay hắn không có cầm cái gì mà? Đồng phục học sinh của chúng tôi mặc dù có túi nhưng không sâu lắm, tôi cũng không nhìn thấy gì trong chiếc túi căng phồng của hắn, chẳng lẽ là mẹ tôi đã cất đi hoặc vứt đi? Còn quần lót của mẹ tôi thì sao? Chẳng lẽ cái quần lót lọt khe đó cũng bị vứt đi? Lẽ nào bây giờ bà ấy đang thả rông? Hay là bà ấy sau khi làm tình với Mạnh Cường đã mặc lại chiếc quần vừa bị nhét vào miệng đó?
Cũng không biết là xuất hiện ở chốn đông người, đặc biệt là dưới ánh nhìn của học sinh trong lớp học của bà ấy, mà thả rông đứng lớp, phơi bày những bộ phận thầm kín của mình ra trong không trung, khiến con người ta cảm thấy xấu hổ. Hay là mặc một chiếc quần lọt khe mà chỉ con điếm ti tiện nhất để đứng lớp mới càng kinh khủng hơn.
Cùng lúc đó, tôi thấy rằng nước da trông có vẻ tự nhiên của mẹ tôi thực ra chỉ là lớp trang điểm nhẹ để che đậy. Tôi cũng ngửi thấy mùi nước hoa mà mẹ tôi bắt đầu sử dụng gần đây, trộn lẫn với một mùi kì lạ khó tả, một mùi hương mà nước hoa thậm chí còn không thể che giấu được, một mùi hương thể hiện rõ tính bị xâm phạm và bị chinh phục, một khi đã ngửi thấy, nó giống như một mũi giáo như chọc thẳng đến não của bạn, làm choáng váng ý thức của bạn.
Sau khi cẩn thận quan sát, hơi thở tưởng như đều đặn của mẹ tôi thực ra có chút rối loạn, mặc dù mẹ đã cố gắng hết sức để bình tĩnh nhưng vẫn khiến tôi có cảm giác như nhìn thấy một con nai đang bị săn đuổi, cử động tràn đầy vẻ hoảng sợ và lo lắng.
Ngay khi tôi đang vò đầu bứt tai suy nghĩ về tung tích của chiếc vớ. Mẹ tôi bắt đầu cau mày sốt ruột khi thấy tôi ngập ngừng không nói gì cả.
Bà vừa định nói thì chuông vào lớp vang lên, bà lập tức nói: “Đến giờ học rồi, về chỗ ngồi đi, nếu em có gì muốn nói thì để sau giờ học rồi nói.”
Sau khi tôi nghe thấy lời nói của mẹ tôi thân thể tôi cũng tự động nghe lời đi về chỗ, khi tôi vừa quay người lại, thì tôi thấy một chất lỏng đục màu trắng từ chiếc váy ngắn của mẹ tôi men theo chiếc đùi trắng nõn, mềm mại gợi cảm của mẹ tôi từ từ chảy xuống, chưa kể thu gọn trong cái nhìn cuối cùng của tôi, tôi đã thấy thứ đó trong đôi giày cao gót mẹ tôi đi hôm nay, còn có một chất dính màu trắng lộ ra từ khe hở giữa đôi bàn chân trắng muốt mỏng manh của mẹ tôi vào thành trong của đôi giày cao gót, vì chân mẹ tôi rất trắng, nên không dễ dàng gì nhìn thấy chất lỏng màu trắng đó bao phủ lên chân mẹ tôi.
Khi tôi trở lại chỗ ngồi, mẹ tôi đã giấu nửa thân dưới của mình sau bàn giáo viên, và tôi cũng không còn thể nào nhìn thấy tình trạng của hai chân mẹ tôi nữa. Giờ đây trong lòng có một sự bứt rứt khó chịu khó tả, một là cảm thấy thất vọng vì có quá nhiều mối nghi vấn, hai là cảm thấy vô cùng ấm ức, mẹ tôi trước mặt tôi nghiêm khắc như vậy nhưng bà lại giống như một con chó cái trước mặt Mạnh Cường, hắn nói một bà không dám nói hai, hắn bảo bà cởi quần áo, bà cũng cởi quần áo của mình, nếu hắn muốn bà làm tình bà cũng làm tình, vậy tại sao bà ấy lại đối xử với tôi như vậy?

________________

Bình luận

Để lại bình luận