Chương 6

: Cuồng Dâm Trên Bàn Làm Việc

Ngọc Anh vùng vẫy, đôi tay đập loạn xạ vào đùi anh, nhưng Bảo Lâm không quan tâm. Anh đang bị cuốn vào cơn điên loạn của chính mình, một thứ dục vọng đen tối mà anh không thể kìm hãm. Ý nghĩ về việc Ngọc Anh mút cặc bạn trai, rồi giờ lại quỳ dưới chân anh, ngậm lấy con cặc căng cứng của anh, khiến anh kích thích đến mức phát điên. Con cặc 17cm của anh như một thanh sắt nóng rực, đâm sâu vào họng cô, khiến cô nghẹt thở trong khoái cảm và đau đớn.

“Nuốt hết vào, con điếm!” anh gầm gừ, tay siết chặt tóc cô, ép cô ngậm sâu hơn nữa. Ngọc Anh sặc mạnh, nước dãi trào ra thành dòng, chảy xuống cằm rồi nhỏ giọt lên sàn. Tiếng “ọc ọc” từ cổ họng cô vang lên không ngừng, hòa cùng tiếng rên nghẹn ngào đầy dâm dục. Cô bấu chặt vào đùi anh, móng tay cào rách da thịt, nhưng cơ thể cô lại bắt đầu run lên vì một thứ khoái lạc bệnh hoạn mà chính cô cũng không ngờ tới.

Bảo Lâm rút ra một chút, để cô hít thở, nhưng ngay sau đó lại đâm vào mạnh hơn, sâu hơn. Anh tát mạnh vào má cô, tiếng “bốp” vang lên khô khốc, khiến Ngọc Anh cong người lên, nước mắt nhòe đi lớp mascara. “Bạn trai em làm em sướng thế này chưa, hả? Hay chỉ biết bú như con cún?” anh gằn giọng, tay bóp mạnh cằm cô, ép cô mở miệng rộng hơn để anh tiếp tục dập.

Ngọc Anh lắc đầu trong cơn hoảng loạn, nước dãi và nước mắt hòa lẫn trên khuôn mặt xinh đẹp giờ đây nhếch nhác vì nhục dục. Nhưng cơ thể cô lại phản bội lý trí, vùng kín của cô bắt đầu ướt át dưới lớp quần lót mỏng, một dấu hiệu của sự kích thích mà cô không thể che giấu. Bảo Lâm nhận ra điều đó, anh nhếch môi cười nham hiểm, rồi kéo cô đứng dậy, đẩy mạnh cô nằm ngửa lên bàn làm việc.

Giấy tờ rơi lả tả xuống sàn, nhưng anh chẳng bận tâm. Anh túm tóc cô, kéo đầu cô thò ra ngoài mép bàn, để khuôn mặt cô ngửa lên đối diện anh. Rồi anh đâm con cặc vào miệng cô từ góc độ mới, sâu đến mức đầu khấc chạm vào cuống họng, khiến Ngọc Anh cong người lên vì nghẹt thở. Anh dập liên hồi, mỗi cú thúc như muốn xé toạc họng cô, tiếng “ọc ọc” dâm dục hòa cùng tiếng rên rỉ đứt quãng của cô vang khắp căn phòng.

“Nhìn em đi, dâm đãng thế này mà còn giả vờ ngoan hiền trước mặt anh à?” anh thì thào, tay bóp mạnh ngực cô qua lớp váy, xé toạc nút áo để lộ cặp vú căng tròn đang rung lên theo từng cú dập. Anh nhéo mạnh núm vú đỏ hồng, kéo dài ra khiến Ngọc Anh hét lên trong đau đớn và khoái lạc. Nước dãi từ miệng cô chảy ngược lên mặt, hòa với nước mắt, tạo thành một bức tranh nhục dục đầy kích thích.

Cuối cùng, khi không thể chịu nổi nữa, Bảo Lâm gầm lên, bùng nổ trong miệng cô. Dòng tinh nóng hổi, đặc quánh phun ra như suối, tràn ngập họng cô, khiến Ngọc Anh sặc sụa dữ dội. Anh giữ chặt đầu cô, ép cô nuốt hết, tinh dịch trắng đục trào ra khóe miệng, chảy xuống cổ và ngực cô. Ngọc Anh ho khan, khóc nấc lên, đôi mắt đỏ hoe nhìn anh đầy hoảng loạn.

“Anh… anh điên rồi… em không chịu nổi…” cô nghẹn ngào, giọng lạc đi, tay ôm lấy cổ họng đau rát. Bảo Lâm ngồi phịch xuống ghế, thở dốc, nhìn cô với ánh mắt vừa thỏa mãn vừa trống rỗng. Anh đưa tay lau mồ hôi trên trán, trong lòng dâng lên một nỗi bất an khó tả. Anh biết mình vừa vượt qua một ranh giới nguy hiểm, nơi dục vọng của anh không còn là sự giải tỏa đơn thuần, mà là một thứ gì đó đen tối, cuồng loạn, và có lẽ là không thể kiểm soát nổi nữa.

Bình luận

Để lại bình luận