Chương 6

Hắn nắm chặt tay, cảm nhận sức mạnh đang tuôn chảy. Cái thế giới cổ đại khắc nghiệt này, hắn sẽ thay đổi nó, bắt đầu từ một góc nhỏ của riêng mình. Trương Đại Kiếm, Kiếm gia, sẽ không chỉ là một kẻ sinh tồn, hắn sẽ là một người kiến tạo, một bá chủ của một kỷ nguyên mới.

Hắn quay vào nhà, nhìn Lâm Uyển Như đang mỉm cười dịu dàng bên bếp lửa, hai muội muội vẫn ngủ say. Hắn thầm nhủ, đây là những người hắn cần bảo vệ. Và để bảo vệ họ, hắn sẽ làm mọi thứ.

【Đinh! Nhiệm vụ chính tuyến: Xây dựng căn cứ đầu tiên của ký chủ.】
【Phần thưởng: Gói quà “Nguyên Liệu Nâng Cấp Cơ Bản” và kỹ năng “Quản Lý Đất Đai” cấp 1.】

Trương Đại Kiếm nhếch mép, ánh mắt như xuyên thấu qua vách nhà, nhìn về phía khu rừng sâu thẳm. Nhiệm vụ mới đã đến. Hắn đã sẵn sàng.

Hắn ngồi dậy, vươn vai một cái thật dài, cảm thấy toàn thân tràn đầy sức lực. Mấy ngày nay, tuy ăn uống kham khổ, nhưng kể từ khi có hệ thống, hắn như được tiêm một liều thuốc kích thích, không còn cảm giác mệt mỏi hay rã rời. Hắn bước ra sân, ánh nắng ban mai dịu nhẹ chiếu rọi, xua tan đi màn sương đêm còn vương vấn. Lâm Uyển Như vẫn đang bận rộn bên bếp lửa, thỉnh thoảng lại ho khan vài tiếng. Hồng Nhi và Lan Nhi đã thức giấc, đang ngồi chơi trước hiên nhà, vẻ mặt tươi tỉnh hơn hẳn mọi ngày.

“Kiếm gia, đệ đi đâu mà sớm thế?” Lâm Uyển Như thấy hắn bước ra, vội hỏi. “Đệ đã ăn sáng chưa?”

Trương Đại Kiếm vẫy tay. “Ta ăn rồi. Đệ cứ lo cho hai con bé đi. Hôm nay ta có việc cần làm.”

Hắn bước thẳng đến nơi cái chum sành đựng gạo. Hắn đã rút ra một bao gạo trắng tinh tươm từ “Túi Thực Phẩm Vô Tận” đêm qua, và bây giờ hắn cần thêm vài thứ. Tâm niệm vừa động, trong tay hắn xuất hiện một chiếc rìu sắt sáng loáng và một chiếc cuốc chim bằng thép cực kỳ chắc chắn, nặng trịch. Đây là “Nguyên Liệu Nâng Cấp Cơ Bản” mà hệ thống đã ban thưởng, giờ hắn mới có cơ hội sử dụng chúng.

“Cái này…” Trương Đại Kiếm khẽ nói, giả vờ như đã chuẩn bị từ trước. “Là đồ ta cất kỹ từ trước. Giờ thì đúng lúc để dùng.”

Lâm Uyển Như và hai muội muội há hốc mồm nhìn hai món đồ sắc lẹm, sáng bóng trong tay hắn. Chiếc rìu trông có vẻ mới cứng, không chút gỉ sét, hoàn toàn khác với những món đồ cũ kỹ trong nhà.

“Đại Kiếm, đệ… đệ lấy đâu ra cái rìu mới tinh thế này?” Lâm Uyển Như lắp bắp.

Trương Đại Kiếm nhếch mép cười. “Cái này là ta giấu đi để dành cho việc lớn. Giờ thì việc lớn đã đến rồi.” Hắn không giải thích thêm, chỉ đơn giản là muốn nàng tin tưởng tuyệt đối vào khả năng của hắn. Cái khao khát chiếm hữu, muốn nàng hoàn toàn phụ thuộc vào mình khiến hắn thỏa mãn.

Hắn vác rìu và cuốc lên vai, bước ra khỏi nhà. Mục tiêu của hắn là khu đất trống bên cạnh, nơi vài gốc cây cổ thụ lớn mọc sừng sững, và phía sau là khu rừng rậm. Nhiệm vụ “Xây dựng căn cứ đầu tiên của ký chủ” đang chờ hắn hoàn thành.

【Đinh! Kỹ năng “Kiến Tạo Thiên Tài” cấp 1 đã được kích hoạt. Phạm vi quét: 50 mét.】
【Đinh! Kỹ năng “Quản Lý Đất Đai” cấp 1 đã được kích hoạt. Đề xuất vị trí tối ưu cho nền móng.】

Khi Trương Đại Kiếm bước chân lên khu đất hoang, một luồng năng lượng kỳ lạ chạy dọc cơ thể hắn. Mắt hắn trở nên sắc bén hơn, không chỉ nhìn thấy đất đá, cây cối thông thường mà còn nhận diện được từng loại vật liệu, độ cứng của đất, mạch nước ngầm, và thậm chí là cấu trúc của những tảng đá ngầm. Các đường nét mờ ảo hiện lên trên mặt đất, đánh dấu các vị trí tối ưu để đào móng, đặt nền.

Hắn nhìn những cây cổ thụ cao vút, thân cây to lớn đến nỗi hai người ôm không xuể. Bình thường, để đốn hạ một cây như vậy cần cả chục người thợ rừng và mất vài ngày trời. Nhưng với “Kiến Tạo Thiên Tài”, hắn có thể dễ dàng nhận ra những điểm yếu trên thân cây, nơi mà một nhát rìu chính xác có thể gây ra hiệu quả tối đa.

“Hệ thống, hãy hiển thị bản vẽ ‘Thiết Kế Cổ Trấn’.” Trương Đại Kiếm ra lệnh trong đầu.

Một bản vẽ chi tiết, ba chiều hiện ra trong tâm trí hắn. Đó là một khu nhà kiên cố, với những bức tường đá dày dặn, mái ngói chắc chắn, có cả một giếng nước riêng và một khu vườn nhỏ. Phía ngoài cùng còn có một bức tường thành đơn sơ nhưng vững chãi, tạo thành một lớp phòng thủ đầu tiên. Đây không chỉ là một ngôi nhà, mà đúng là một “căn cứ” đúng nghĩa.

“Tốt, tốt lắm.” Trương Đại Kiếm cười thầm. “Bắt đầu từ đâu đây nhỉ? Chặt cây trước hay đào móng trước?”

Hắn chọn một cây cổ thụ có thân thẳng nhất, loại gỗ quý hiếm có thể dùng làm cột nhà chính. Vung rìu lên, hắn nhắm thẳng vào một điểm được đánh dấu đỏ mờ ảo trên thân cây.

PHẬP!

Tiếng rìu bổ vào gỗ vang lên khô khốc, không dứt khoát như của một tiều phu lão luyện, nhưng lại sâu và mạnh đến bất ngờ. Hắn cảm nhận được sức mạnh từ kỹ năng “Kiến Tạo Thiên Tài” đang tăng cường lực tay, giúp hắn chặt sâu hơn, chính xác hơn. Hắn cứ thế đều đặn bổ rìu, tiếng phập phập vang vọng khắp khu rừng, thu hút sự chú ý của vài người dân trong làng đang đi kiếm củi.

Bình luận

Để lại bình luận