Chương 5

: Cao Văn Vĩnh
Chuyện này… tôi buộc phải làm. Tôi tự nói với mình điều đó để che giấu dục vọng của mình. Tay tôi cũng không hề dừng lại ấn hột le đầu tiên vào hậu môn. Cảm nhận được dị vật xâm nhập, cơ hậu môn lập tức co lại, quấn chặt lấy hạt châu. “Ồ? Đã chảy nước rồi, thực sự rất tục tĩu. Cô phơi mông bên cửa sổ cho người khác ngắm, còn đút cái thứ đó vào hậu môn, có phải rất phấn khích không?” Giọng nam lại vang lên.
“Ừ…” Tôi không nhịn được đáp lại: “Tôi… rất phấn khích…”
“Ồ? Ha ha. . . ” giọng hắn nói: “Vậy cô nhanh đem chín hạt châu nhét hết vào cái lỗ đít dâm đãng kia đi!”
“Vâng vâng…” Tôi ngoan ngoãn làm theo, tăng tốc độ của tay, hạt châu càng lúc càng lớn, dù từng hạt cũng rất khó đút vào. Còn mang lại cảm giác căng trướng cho lỗ đít. Hắn không cho phép tôi làm chậm lại nên tôi phải rặn mạnh hơn, hậu môn liên tục bị căng ra vì bị nhét dị vật, còn hắn thì tiếp tục kích thích tôi bằng những lời lẽ xúc phạm. Lồn tôi đã ngập nước dâm thủy, và nước tiếp tục chảy xuống đùi tôi… Khi chín quả bóng đã hoàn toàn nằm trong lỗ đít thì sàn nhà cũng đã ướt sũng.
“Tốt lắm, ha ha…” Hắn nói: “Hiện tại, có thể lấy một cái quần lót mặc vào và đi làm được rồi! Con đĩ, nhớ đừng mặc áo lót!”
“A? Làm sao… làm sao không mặc được?” Tôi chợt nhận ra và buột miệng nói.
“Cái gì? Cô không muốn làm theo sao? Hay là muốn thêm thứ gì?” Hắn thô tục nói: “Đi làm đi, nhớ kỹ ta sẽ cho người kiểm tra cô, cô phải nghe lời, nếu như ta phát hiện cô. . . .”
Tôi không dám phản bác gì đành chọn một chiếc quần lót vải thô màu đỏ mặc vào, chiếc quần lót này quá nhỏ, không thể che hết lông mu rậm rạp được, còn mấy cái kia thì hoàn toàn không. Cái này vẫn tốt hơn nhiều nên tôi đã dùng nó. Tiếp theo, mặc áo quần như lời hắn nói, trời ơi, không thể tin được là mình sẽ trông như thế này: lõa thể dưới bộ quần áo công sở màu xanh đậm, hai bầu vú to khiến áo nhô ra như đỉnh núi, hở cả nút trên cùng. Tôi không thể mặc áo lót và ngực của tôi rung lắc đến mức gần như nhảy ra ngoài khi tôi bước đi! Đây mà là một giáo viên sao? Trông tôi chẳng khác mấy con điếm rẻ tiền bên đường!
Nhưng tôi bất lực, tôi không còn cách nào khác là ra khỏi nhà để đến trường. Trên đường đi, tôi có thể cảm nhận được ánh mắt của rất nhiều đàn ông chú ý đến ngoại hình của tôi, những ánh mắt nóng rực dường như xuyên qua từng lớp quần áo đang nhìn thẳng vào cơ thể tôi, có người huýt sáo với tôi, có phụ nữ trung niên nhìn tôi với vẻ khinh ghét. Tôi nghĩ chắc hẳn họ đang nghĩ tôi như một con điếm ven đường.
Chiếc váy quá nhỏ khiến cặp vú khổng lồ của tôi mấy lần suýt bung ra, và tôi phải bước đi thật chậm. khi trên xe buýt, có một cú phanh gấp tương đối nhanh, làm tôi ngã người về phía trước, ngực phải của tôi vì thế mà bung ra và lộ ra ngoài! Nó vẫn đang lắc lư trong không trung như một con thỏ trắng to, tôi vội nhét cặp vú vào lại quần áo, may mắn là không có nhiều người trên xe nên không ai nhìn thấy hành động đó của tôi, tôi cố gắng nhét quần áo vào trong nhanh nhất có thể và bước xuống xe. Tôi đến lớp học.
Nhưng ở trường học, tôi phải giữ uy nghiêm và nghiêm khắc đối xử với học sinh của mình, bởi vì trong lớp tôi dạy có rất nhiều học sinh cá biệt, thực sự rất ghê tởm, không chú ý sẽ gây rắc rối cho tôi. Hôm nay, Vấn đề chính là Cao Văn Vĩnh, đầu gấu của toàn học sinh, lại gây rắc rối, nhưng lần này rất khác so với trước đây.
“Cao Văn Vĩnh! Sao em lại đọc sách này trong lớp!” Tôi gọi Cao Văn Vĩnh vào văn phòng, đặt bản truyện “SM” bị tịch thu lên bàn và mắng Cao Văn Vĩnh.
Cao Văn Vĩnh bình thường tuy rằng dám làm chút chuyện xấu xa, nhưng vẫn có chút sợ hãi tôi, nhưng hôm nay xảy ra chuyện, có vẻ như không hề quan tâm tới lời nói của tôi. Điều đó thực sự khiến tôi bực mình, vì vậy tôi nhấc điện thoại và định sử dụng giải pháp cuối cùng của giáo viên – gọi cho phụ huynh.
Tuy nhiên, giây phút điện thoại được kết nối, tôi đã rất ngạc nhiên và không nói nên lời.
Vì thấy Cao Văn Vĩnh vô ý cầm từ trong túi ra một tấm ảnh, trong tấm ảnh đó là một người phụ nữ ăn mặc hở hang, đang bị bịt mắt và bị một người đàn ông không nhìn thấy mặt từ phía sau đâm con cặc vào, dâm thủy và nước miếng chảy như suối vì phấn khích và rơi vãi đầy sàn. Vấn đề là, người phụ nữ trong bức ảnh đó… không phải là tôi đó sao? Đó là … một bức ảnh được chụp lúc ở trong nhà vệ sinh công cộng!
” A lô? A lô ?” Đầu dây bên kia điện thoại có tiếng trả lời, lúc này tôi mới quay về thực tại. tôi nhìn Cao Văn Vĩnh cười nhạt nói.
“Vâng, tôi là giáo viên Trương, ngài vẫn khỏe chứ.” Tôi thẫn thờ nói.
“À, giáo viên của Cao Văn Vĩnh? Không lẽ Cao Văn Vĩnh lại gây chuyện gì rồi?”
“A, không… Không có, chẳng qua là… Cao Văn Vĩnh mấy ngày nay… Biểu hiện không tệ nên đặc biệt có lời khen… Khen ngợi một chút.” Tôi không thể không nói như vậy, tôi nhìn thấy sự khinh bỉ trên mặt của Cao Văn Vĩnh.
“À Vâng vâng! Cảm ơn cô giáo đã quan tâm!
“Không có gì… Được rồi…Tôi cúp máy đây.” Tôi vội vàng cúp điện thoại. Quay đầu nhìn Cao Văn Vĩnh, bây giờ đang là giờ học, phòng giáo viên trong chỉ có tôi và hắn.
“Cao Văn Vĩnh… Em… Cái này… Làm sao mà có?” Tôi không dám nhìn hắn, hỏi.
“Cô nhìn mà không biết sao? Ha ha, là vận khí của em tốt nên có người cho đấy, ha ha…” Cao Văn Vĩnh không nhịn được cười to, nói: “Người kia còn nói muốn em kiểm tra cô một chút, cô, em nên kiểm tra cái gì đây? Ha ha…”
“Cái này: ” tôi không nói nên lời, chẳng lẽ, là Cao Văn Vĩnh…
Tôi không biết làm gì, chỉ đành phải nói: “Đúng vậy… Mời… Mời ngài kiểm tra thân thể của tôi…”

________________

Bình luận

Để lại bình luận