Chương 5

: :
Bãi cát, cây dừa, hoàng hôn, đủ để tạo nên một buổi hoàng hôn của đảo mùa hè.
Tiếng ly chạm vào nhau, bọt trào ra như nhịp điệu vui tươi. Anh ta và đồng bọn cùng nhau ăn thịt uống rượu, ca hát, thi thố, nói đủ thứ chuyện đùa. Sau mỗi lần đi thuyền dài ngày, Shanks đều tìm một hòn đảo để ăn mừng kết thúc chuyến đi, đồng thời cũng là khởi đầu cho chuyến phiêu lưu tiếp theo.
Bette Fura mặc chiếc đầm trắng đến bãi biển.
Mỗi buổi hoàng hôn đến bãi biển để nhặt vỏ sò là điều rất lãng mạn nhưng Fura không có thời gian rảnh như vậy. Chỉ vào chiều Chủ nhật, cô mới đội chiếc mũ rộng vành ra bãi biển nhặt những món quà từ biển cả mang lại niềm vui và hạnh phúc cho cô.
Phần lớn thời gian còn lại là dành cho thực tế.
Cô cởi giày, giẫm lên bãi cát mịn, cảm nhận gió biển vuốt ve đuôi tóc và vạt váy của mình. Không xa, một nhóm người đang tụ tập, không khí vui vẻ lan tỏa ra ngoài cũng khiến cô thấy phấn khích. Fura mỉm cười, định tiến đến xin một ly rượu, một ly rượu mạnh thuộc về đảo mùa hè và gió biển.
Người đàn ông tóc đỏ nổi bật giữa đám đông, tiếng cười sảng khoái khiến Fura thấy thoải mái. Cô ngồi xổm xuống bên cạnh anh ta, ngồi song song với anh ta trên bãi cát. Shanks nồng nhiệt như lửa, chào đón mọi người bạn thân thiện đến tham gia tiệc của mình, huống hồ người ngồi bên cạnh anh ta lại là một quý cô xinh đẹp? Anh ta vốn tự nhiên, chạm cốc với Fura, hỏi tên cô.
“Tôi tên là Shanks, còn cô thì sao?”
“Bette Fura.”
“Bette Fura à… là bướm hả?” Shanks nghiêng đầu nhìn Fura.
Người đàn ông này rõ ràng đã hơi say nhưng đôi mắt anh ta sáng ngời, ánh mắt trong trẻo, nóng bỏng và thẳng thắn.
“Đúng vậy, là bướm đó.” Fura cũng cười, nâng ly rượu lên cụng với Shanks, rượu tràn ra vàng óng. Cô thè lưỡi liếm, rượu ngon thì nên trân trọng. Shanks nhìn đầu lưỡi đỏ chót của cô quét sạch rượu đọng lại trên thành ly, rất muốn nói với cô cô cầm nhầm ly của anh rồi, bây giờ đang liếm ly của anh đó nhưng thấy dáng vẻ chẳng hay biết gì của cô, Shanks phá lên cười, cầm ly rượu của Fura lên, dưới ánh mắt dõi theo của cô, một hơi uống hết sạch.
Người lớn với nhau, thường chỉ cần một ánh mắt là có thể hiểu được ý của đối phương.
Tiệc vẫn tiếp tục, đám đông vui vẻ vẫn vui vẻ, người đàn ông tóc đỏ và người phụ nữ váy trắng biến mất trên bãi biển. Chiếc mũ rộng vành bị bỏ quên ngoài rìa rừng dừa, bên cạnh là vài vỏ sò trắng tinh.
Fura tại rừng dừa hôn Shanks. Trời chưa hẳn đã tối hẳn, xa xa vọng lại tiếng lửa trại và tiếng hát nhưng không ai để ý, ít nhất là Shanks và Fura không để ý. Họ gặp nhau và đã rõ ràng biết đối phương là người mình thích. Rõ ràng giữa họ có thể có mối liên hệ, sức hút này, đến từ sự giao thoa của trường năng lượng của hai người, thậm chí không cần phải nói rõ, một va chạm vô tình cũng có thể tạo ra tia lửa của sự say đắm.
Đôi môi chạm vào nhau, lưỡi quấn lấy nhau, trao đổi nước bọt, cắn xé liếm láp môi lưỡi. Chỉ cần hôn thôi cũng khiến Fura mềm nhũn chân không đứng vững. Cô vòng tay ôm lấy eo Shanks, dồn toàn bộ trọng lượng cơ thể vào người anh. Tay Shanks không yên phận trượt từ mặt cô xuống, len vào cổ áo váy của cô.
Bàn tay thô ráp nắm lấy bầu ngực mềm mại, ác ý bóp chặt núm vú đang dựng đứng. Shanks cười khẽ, trêu chọc cô bên tai.

Bình luận

Để lại bình luận