Chương 5

Hôm nay Thanh quyết định phải nghỉ công ty chết tiệt này, cô lên công ty chuẩn bị lá đơn xin nghỉ trong tay. Bước vào thì công việc chồng chất, mấy bà ngồi bên thì xì xào chỉ chỏ về cô. Thanh bước tới:

– Mấy người nói gì tui cũng biết nhưng tui nhịn đủ rồi. Bà là mập như heo hỏi sao chồng không ngoại tình, còn bà cái thứ mỏ mõng chuyện của ai cũng xen vào có ngày không còn cái răng, còn bà…

Thanh chỉ mặt từng đứa một, tụi nó nói xấu cô rồi cũng nói xấu nhau nghe nên cô cũng biết từng đứa. Ông sếp gạ cô đứng đó trố mặt lên nhìn ngẫm sao hôm nay con này lạ dậy cũng hên nó không chửi mình. Nhưng đâu phải không chửi mà cô bay tới đá một cái mạnh vào con cu ổng:

– Thằng biến thái ai mày cũng gạ mày gạ ai nữa tao nhắn tin cho vợ mày.

Ổng đau nhăn mặt lấy 2 tay bấu cứng vào con cu mình, cô quăng lá đơn trước mặt ông sếp rồi bước ra khỏi công ty, hôm nay cô chính thức được giải thoát.

Minh hôm nay lên chỗ làm anh cho người bố trí lại phòng làm việc của mình. Anh mua thêm một cái bàn làm việc to và một chiếc ghế da. Điện thoại anh reo lên thì Thanh gọi cho anh, anh hẹn cô trưa qua chỗ anh. Trưa đến Thanh bước vào chỗ anh Minh với tâm trạng cực kỳ tốt bởi lúc sáng sau nghỉ nghỉ việc xong thì cô đến quán cà phê quen của mình ngồi nghe bài hát mà cô thích rồi mở cái trứng rung lên, cái cảm giác thủ dâm nơi công cộng trước mặt biết bao người mà làm cô thích thú cái nước dâm nó tràng ướt đáy quần lót làm cô phải vào vệ sinh mà giặt sấy lại 2 lần. Thanh có kinh nghiệm nên cô mặc cái quần lọt khe vải lưới màu đỏ nên chỉ cần hơ qua máy sấy tay nó sẽ khô ngay.

Minh đón cô ở thang máy rồi dắt tới phòng mình ở tầng 4, bước vào phòng của anh nói là cái phòng chứ nó rộng như một căn hộ bên trong là chính giữa căn phòng là cái sofa bằng da màu đen to ngồi khoảng 8 người, nhìn thẳng vào là cái bàn làm việc của anh, bên tay phải thì là lối vào bị chắn bởi một cái bàn làm việc còn mới cái ghế thì chưa lột seal nên cái đường vào phòng chỉ còn vừa 1 người đi qua. Cái bàn mới này để ở góc không hợp lắm nên anh bố trí nó ở trước lối đi vào phòng anh, muốn vào phòng anh thì phải đi ngang cái bàn đó, nếu ai ở ngoài vào nhìn thẳng thì không thấy còn bước tới cái sofa nhìn qua lối vào mới thấy cái bàn này. Minh mời cô ngồi vào sofa:

– Anh có nghe thầy nói về chuyện của em rồi! Trùng hợp bé trợ lý của anh vừa xin nghỉ, em sắp xếp khi nào qua bên anh được?
– Dạ lúc nào cũng được em vừa xin nghỉ bên kia rồi anh!
– Nhah vậy sao, anh rất thích tính cách nhanh nhẹn. Vậy hôm nay em cứ vào góc đó ngồi, rồi lát nữa anh gọi trợ lý củ mình lên bàn giao và hướng dẫn em.

Hôm nay Loan nó tới trường với cặp mông sưng đau, lúc đầu nó chưa quen ngồi xuống ghế như mọi ngày thì các vết bầm như bị đánh thêm một lần nữa, nó nghĩ đòn roi này có tác dụng thiệt vì cảm giác đau đớn làm nó nhớ tới ông anh đánh mình. Con bạn thân ngồi chung với nó là Ý Nhi nhìn nó nhăn nhó nên cũng hỏi thăm:

– Sao vậy bà mắc ỉa hay sao vậy? Hihi…
– Đâu đâu có!
– Chứ sao thấy bà ngồi nghiêng qua nghiêng lại rồi nhăng nhăng như đau bụng dậy?
– À thì… thì hôm qua tui trượt té đập cái đít xuống đất nên bị sưng đau nè!

Nó nhanh chóng trả lời, chứ lớn rồi nói bị đòn thì quê lắm.

– Đâu dở ra tui coi coi! Kaka…
– Dở dở cái đầu bà, bà dở trước đi!

Hai đứa nó thân nhau như chị em vậy, Ý Nhi là con một dáng người cao hơn Loan do cô có gen giống mẹ, có lần nó kể với Loan ước mơ nó là làm người mẫu mà mẹ nó muốn nó ổn định hơn theo nghề giáo viên như bà. Nói về mẹ Nhi là cô Ngọc cô giáo môn Toán củng là chủ nhiệm của hai đứa, cô Ngọc có Nhi lúc 18 tuổi nên nhìn hai người cứ như chị em với nhau, chồng cô từ chối hai mẹ con rồi bỏ đi khi cô mới có thai, cô phải đối mặt với gia đình rồi sinh Nhi và học nghề giáo viên. Cô cấm Nhi không cho yêu đương sớm vì sợ nó cũng bước vào vết xe mình. Cô cấm Nhi đủ thứ nhưng Nhi nó tính ngang bướng hay cãi lại với cô.

Bình luận

Để lại bình luận