Chương 5

Bàn tay Trung run rẩy chạm vào bờ ngực của Hiền, nơi hai bầu vú nhỏ xinh đang nhô lên sau lớp áo phông mỏng. Anh cảm nhận được sự mềm mại, đàn hồi của làn da non nớt. Chiếc áo phông không quá dày, khiến cảm giác chân thật đến không ngờ. Anh từ từ xoa nắn, lòng bàn tay áp sát vào bầu ngực em. Trung cảm thấy một luồng điện chạy dọc cơ thể, từ ngón tay lan truyền khắp cánh tay, rồi thẳng đến hạ thân, khiến dương vật anh dưới lớp quần jean càng thêm căng cứng.

`Nóng quá… Tay anh Trung nóng quá…` Hiền khẽ rùng mình, cảm giác nóng rát từ bàn tay anh Trung xuyên qua lớp áo mỏng, lan tỏa khắp bầu ngực em. Hai núm vú nhỏ xíu dưới lớp áo dường như cũng bắt đầu cương cứng lên, nhạy cảm hơn bao giờ hết. `Em muốn anh ấy chạm vào… Em muốn anh ấy chạm nhiều hơn nữa.` Một cảm giác mới lạ, vừa sợ hãi vừa mê hoặc, tràn ngập trong lòng Hiền. Em cảm thấy một sự cấm kỵ và tội lỗi, nhưng chính điều đó lại khiến cơ thể em càng thêm nhạy cảm và ham muốn. Em khẽ nhúc nhích đầu, vùi mặt sâu hơn vào gối, giả vờ như đang tìm một tư thế ngủ thoải mái hơn, nhưng thực chất là để che giấu biểu cảm trên gương mặt.

Trung cảm nhận được sự nhúc nhích rất khẽ của Hiền. Tim anh thót lại. `Em ấy tỉnh rồi sao?` Anh ngừng động tác, nín thở lắng nghe. Nhưng Hiền vẫn thở đều đặn, không có dấu hiệu gì là đã tỉnh giấc. Trung thở phào nhẹ nhõm. `May quá… Em ấy vẫn ngủ.` Điều đó càng khiến anh thêm bạo dạn. Anh quyết định sẽ đi xa hơn.

Anh dùng ngón cái và ngón trỏ khẽ kẹp lấy một bên núm vú nhỏ xinh của Hiền, nhẹ nhàng day day qua lớp vải áo. Cảm giác mềm mại và cương cứng của núm vú dưới đầu ngón tay khiến Trung phát điên. Anh cảm thấy một luồng khoái cảm mạnh mẽ dâng lên. Anh bắt đầu day mạnh hơn, vê tròn núm vú em qua lớp vải, rồi lại bóp nhẹ bầu ngực em. Hơi thở anh trở nên gấp gáp, nặng nề, phả vào không khí tĩnh mịch của căn phòng.

`A…` Một tiếng rên rất khẽ, như một tiếng thở dốc, thoát ra từ môi Hiền. Em khẽ giật mình, cả người căng cứng. `Đau quá… nhưng mà… sướng quá…` Cảm giác núm vú bị day bóp mạnh mẽ khiến Hiền vừa nhói đau, vừa tê dại. Một dòng điện chạy thẳng từ bầu ngực xuống đến giữa hai chân em. Âm hộ non nớt của Hiền bỗng nhiên ẩm ướt, một cảm giác nóng ran, ngứa ngáy lan tỏa khắp vùng kín. Em cắn chặt môi, cố gắng không phát ra thêm bất kỳ âm thanh nào. `Anh Trung… anh ấy đang làm gì vậy? Sao mình lại cảm thấy như thế này?`

Trung nghe thấy tiếng rên rất khẽ của Hiền. Anh biết em đã phản ứng. Điều đó càng kích thích anh hơn. `Em ấy không ngủ. Em ấy biết mình đang làm gì.` Suy nghĩ đó khiến Trung vừa run sợ, vừa hưng phấn tột độ. Anh bỏ qua mọi sự dằn vặt. Cảm giác bệnh hoạn của việc chạm vào em gái mình trong khi em ấy giả vờ ngủ, cái khoái cảm từ sự cấm kỵ đó, hoàn toàn lấn át mọi lý trí. Anh đưa tay còn lại, cùng lúc bóp nắn cả hai bầu ngực của Hiền. Anh miết ngón tay cái lên hai núm vú đang cương cứng, vê tròn, rồi lại bóp mạnh, day mạnh. Anh cúi đầu xuống, kề sát tai Hiền, hơi thở nóng hổi của anh phả vào gáy em.

`Anh ấy biết mình giả vờ ngủ sao?` Hiền cảm thấy toàn thân nóng bừng, da thịt trở nên mẫn cảm hơn bao giờ hết. Mọi động chạm của Trung đều khiến em run rẩy. Hai bầu ngực em căng tức, sưng lên, núm vú đau nhói nhưng lại khiến em cảm thấy một khoái cảm tột độ. Âm hộ em ướt đẫm, một sự ngứa ngáy đến khó chịu, đòi hỏi được giải tỏa. `Mình phải làm gì đây? Mình có nên tỉnh dậy không? Hay cứ để anh ấy tiếp tục?` Một sự khao khát kì lạ len lỏi trong tâm trí Hiền. Em muốn cảm nhận thêm nữa. Em muốn được Trung chạm vào nhiều hơn, mạnh bạo hơn. Một tiếng thở dốc, yếu ớt, lẫn lộn giữa nỗi sợ hãi và khoái cảm, thoát ra khỏi kẽ răng em.

Bình luận

Để lại bình luận