Chương 5

: Tiểu vào người dì

Những động tác khiêu gợi tự nguyện của tôi dường như đã kích thích dì rất sâu, dì không kìm được mà một bên hôn môi, một bên rên rỉ, hơi thở phun ra trong miệng tôi khiến tôi ý loạn tình mê.

Lúc này toàn thân tôi trở nên tê dại, dương vật cứng như một thanh sắt, càng cọ xát càng thoải mái, cảm giác muốn đi tiểu dần dần ập đến, tôi tưởng bản thân muốn đi tiểu, nhưng cảm giác thoải mái khiến tôi luyến tiếc không muốn nói với dì.

Tôi không ngừng xoa nắn cặp vú to của dì, nhưng vú của dì quá lớn, đôi tay bé nhỏ của tôi căn bản là không thể cầm nổi, nên tôi đành từ bỏ cả bầu vú, chỉ cách một lớp áo ngủ nắm lấy núm vú, dùng hết sức lực nắn bóp núm vú, phát tiết hết những xao động trong lòng, làm cho dì rên rỉ không ngừng.

Cơn són tiểu của tôi ngày càng nghiêm trọng, tôi bắt đầu đỉnh lên bụng dì, mỗi lần một chút, toàn thân tôi run lên không kiểm soát được, khiến tôi bắt đầu điên cuồng đỉnh hồng, một chút lại một chút, bụng dì bị tôi đỉnh đến không ngừng phập phồng, gợn sóng lăn tăn khiến tôi có cảm giác như mình đang nằm trên một cái túi nước.

Cuối cùng, ham muốn đi tiểu trở nên mạnh mẽ đến mức tôi không thể kiểm soát được nữa, thay vì ấn vào bụng dì, tôi dùng sức áp vào bụng dì, như là muốn nổ tung quả bóng nước của mình, cuối cùng liền phun ra một cỗ “nước tiểu” chảy hết dòng này đến dòng khác, tôi cảm nhận được giữa bụng tôi và bụng dì nóng ran khiến tôi có chút ghê tởm, nhưng khi bắn ra thì dễ chịu vô cùng, như là linh hồn muốn bay ra khỏi xác vậy, toàn thân run rẩy, rốt cuộc sẽ không bao giờ quên được cảm giác ngây ngất lúc này.

Đột nhiên, eo dì đang nằm ưỡn lên hất tôi sang một bên, tôi thấy dì co chân bước lên giường, háng dì ưỡn thẳng lên, chiếc váy lụa tuột xuống cặp đùi trắng nõn mịn màng của dì rồi rơi xuống bụng, để lộ quần lót màu đen.

Tôi nhìn kỹ thì thấy quần lót của dì thực sự rất ướt, chẳng lẽ dì cũng đi tiểu như tôi sao? Chiếc quần lót mỏng manh ướt sũng, để lộ hình dáng cặp mông tròn trịa.

Tay dì gắt gao nắm chặt ga trải giường, toàn thân run lên, không ngừng run rẩy, mỗi lúc lại run một chút. Chiếc quần lót trở nên ẩm ướt, cuối cùng giống như vừa được vớt lên khỏi mặt nước, cứ như vậy liên tục vài giây rồi mới buông lỏng và đập mạnh xuống đệm giường.

“Ha… ha…” Tôi và dì đều thở hổn hển, một lúc sau mới dần bình tĩnh lại, mới xấu hổ nói xin lỗi với dì: “Dì, con tiểu vào người dì, thật xin lỗi, con không cố ý, nhưng con không khống chế được.” Tôi mơ hồ biết đó không phải là nước tiểu của chính mình, cho nên mười phần sợ hãi, sợ bị dì trách.

Trên mặt dì có chút mồ hôi, vài sợi tóc dính vào mặt, dì quay đầu nhìn tôi, trong mắt đã bớt đi sự cuồng nhiệt, nhưng vẫn còn nhiều cảm xúc mà tôi không hiểu nổi, giống như là có chút xấu hổ, buồn bã và một chút hối hận.

Dì kéo tôi vào trong ngực, để tôi ngủ trên tay dì và bắt đầu lẩm bẩm một mình, nói những lời không thể giải thích được.

Ngày thường thì giờ này tôi đã ngủ, giờ phút này “đi tiểu” xong có chút mệt, nằm trong vòng tay dì khiến tôi mơ mơ màng màng, mơ hồ cảm thấy có vài giọt nước mắt nhỏ xuống mặt tôi nhưng không tài nào mở mắt ra được, dần dần chìm vào giấc ngủ.

Sáng sớm, tôi mở mắt ra, dì đã không còn nữa, trên giường chỉ còn một mình tôi, toàn thân tôi đều mặc quần áo sạch sẽ. Mọi thứ xảy ra đêm qua hết thảy không để lại một chút dấu vết nào, giống như là một giấc mơ.

Nhưng tôi chắc chắn rằng đó không phải là mơ, bởi vì cảm giác “tè ra quần” đêm qua khiến tôi không thể nào quên được. Tôi không khỏi cởi quần ra, sờ vào dương vật để cảm nhận một chút, xác định rằng cảm giác đó đã không rời bỏ tôi.

Nhưng cửa phòng ngủ đột nhiên mở ra đã cắt đứt động tác của tôi, tôi vội vàng kéo quần lên, cố gắng che giấu.

“Ahh…!” Mẹ kinh ngạc kêu lên một tiếng, vội vàng làm bộ như cái gì cũng không thấy, nói: “Đức Uy, xuống ăn sáng.” Nói xong liền đóng cửa đi ra ngoài, như thể không có chuyện gì xảy ra.

Bị mẹ nhìn thấy! Tôi lấy tay ôm mặt, hận không thể đào một cái hố mà chôn mình, thật xấu hổ, tôi nằm trên giường không biết nên làm sao bây giờ, không dám ra ngoài ăn sáng.

Vài phút sau, cửa lại mở ra, bố tôi bước vào. Bố ngồi trên giường, hỏi tôi : “Đức Uy, lại bắt đầu ngủ nướng rồi, không nghe mẹ nói sao?”

Bố tôi nghĩ rằng tôi vì muốn ngủ nướng nên không muốn dậy ăn sáng. Tôi có chút chột dạ, nằm ở trên giường không ngồi dậy cũng không nói lời nào. Bố ngày thường rất cưng chiều tôi, thấy tôi như vậy, ông ấy vươn cánh tay mạnh mẽ ra ôm tôi dậy, bế tôi đến bàn cơm. Mẹ tôi thấy vậy liền tức giận, nói rằng bố tôi sẽ chiều hư tôi, nhưng bố chỉ cười cười, không phản bác lời nói của mẹ.

________________

Bình luận

Để lại bình luận