Chương 5

: Cơn Giận Dưới Sâu Thẳm Biển Đông
Thủy Tinh, sau thất bại cay đắng trước Sơn Tinh, rút về cung điện san hô lấp lánh dưới đáy biển Đông. Lòng chàng sôi sục hận thù, không chỉ vì mất Mỵ Nương mà còn bởi sự nhục nhã khi bị đối thủ vượt mặt. Cung điện của chàng rộng lớn, tường ngọc trai phản chiếu ánh sáng xanh biếc, nhưng không khí nặng nề bởi cơn thịnh nộ. Thủy Tinh ngồi trên ngai vàng rồng, đôi mắt sắc lạnh nhìn xuống đám thủy quái – những sinh vật thần thoại hung tợn, dẫn đầu là Cá Kình, một con quái ngư khổng lồ với hàm răng sắc nhọn và đuôi dài như sóng cuộn.
“Ta sẽ không để Sơn Tinh yên ổn hưởng hạnh phúc!” Thủy Tinh gầm lên, giọng vang vọng như sóng thần. “Cá Kình, ngươi triệu tập quân đoàn thủy quái, chuẩn bị tấn công núi Ba Vì. Ta sẽ nhấn chìm động phủ của hắn, cướp lại Mỵ Nương!” Cá Kình gật đầu, miệng phun bọt biển, hứa sẽ mang đến cơn đại hồng thủy kinh hoàng.
Trong lúc chờ đợi quân đoàn tập hợp, Thủy Tinh bồn chồn, cơ thể chàng căng cứng bởi dục vọng bị kìm nén. Chàng bước xuống một hồ nước ngầm trong cung điện, nơi các thủy nữ – những nàng tiên cá xinh đẹp với làn da lấp lánh vảy bạc – đang chờ đợi. “Các ngươi, đến đây!” chàng ra lệnh, giọng trầm khàn. Một thủy nữ tên Ngọc Nga, thân hình mềm mại, vú tròn căng như ngọc trai, bơi đến quỳ trước chàng. “Chủ nhân, hãy để em xoa dịu cơn giận của ngài.”
Thủy Tinh không đáp, kéo nàng vào lòng, xé toạc lớp vảy mỏng manh che hạ thể. Mu lồn của Ngọc Nga hiện ra, hồng hào và ướt át dưới làn nước. Chàng móc ra côn thịt dài ngoằng, cứng như san hô hóa thạch, đâm thẳng vào lồn nàng mà dập mạnh. “A… chủ nhân… mạnh quá!” Ngọc Nga rên rỉ, đuôi cá quẫy đạp làm nước tung tóe. Chàng không ngừng, mỗi cú thúc như sóng vỗ bờ, khiến nàng xuất khí liên hồi, chất nhờn hòa vào dòng nước tạo thành những vòng xoáy lấp lánh.
Không thỏa mãn, Thủy Tinh gọi thêm hai thủy nữ khác, mỗi nàng quấn lấy chàng, một nút lưỡi, một liếm bi. Cảnh solo sex biến thành orgy dưới nước, tiếng rên hòa cùng tiếng sóng vỗ. Thủy Tinh đẩy nhanh nhịp, bắn tinh dịch trắng đục vào sâu tử cung Ngọc Nga, dòng tinh tràn ra, lấp lánh như ngọc trai rơi. “Các ngươi, liếm sạch!” chàng ra lệnh, và các thủy nữ ngoan ngoãn chia sẻ tinh dịch, lưỡi quấn quýt trong làn nước.
Trong lúc đó, trên núi Ba Vì, Sơn Tinh cảm nhận được luồng khí bất an từ biển Đông. Chàng đứng trên đỉnh núi, mắt nhìn xa, thấy mây đen cuồn cuộn ở chân trời. “Thủy Tinh đang âm mưu,” chàng thì thầm, ôm Mỵ Nương đang ngái ngủ trong lòng. Nàng, vẫn còn mỏi mệt sau đêm tân hôn, thì thào: “Chàng… thiếp sẽ luôn bên chàng, dù có sóng gió gì.” Sơn Tinh mỉm cười, nhưng lòng nặng trĩu. Chàng dùng phép thuật gia cố động phủ, biến đá thành tường thành kiên cố, sẵn sàng đối mặt cơn thịnh nộ của Thủy Tinh.
Cùng lúc, Cá Kình đã tập hợp xong quân đoàn: hàng ngàn thủy quái, từ rắn biển đến bạch tuộc khổng lồ, sẵn sàng nghe lệnh. Thủy Tinh đứng trên lưng Cá Kình, tay cầm trượng ngọc, hô vang: “Tiến lên, nhấn chìm núi Ba Vì!” Dưới đáy biển, tiếng gào thét của quân đoàn vang vọng, báo hiệu một cuộc chiến không khoan nhượng. Nhưng trong tâm trí Thủy Tinh, hình ảnh Mỵ Nương vẫn ám ảnh, khiến côn thịt chàng lại cương lên, hứa hẹn rằng nếu thắng, chàng sẽ chiếm đoạt nàng trong khoái lạc tột độ.

Bình luận

Để lại bình luận