Chương 5

: Nguyên nhân ở ai?
“Vậy rốt cuộc vấn đề là ở ai?” Anh Tuấn từ lâu đã muốn biết đáp án, nhưng luôn không dám mở lời: “Kết hôn hơn một năm, bụng chị dâu con vẫn không động tĩnh gì, mẹ vội vàng đưa hai đứa chúng nó đến bệnh viện kiểm tra. Hóa ra vấn đề là ở anh trai con, lượng tinh trùng của nó thấp, không đủ phát triển.”
“Nhưng… Nhưng mà thân thể anh trai rõ ràng là rất tốt, từ nhỏ đến lớn đều chưa bị cúm bao giờ.” Anh Tuấn vẫn có chút không hiểu.
“Đồ ngốc, cái này không liên quan sức khỏe có ổn hay không. Bác sĩ nói có thể là do bẩm sinh, cũng có thể là do hút thuốc uống rượu nhiều gây ra. Sau đó anh con cai thuốc cai rượu, mối sáng đều ra ngoài chạy bộ, còn uống không ít thuốc bắc, nhưng tiếc là vẫn không có động tĩnh gì. Năm ngoái bọn chúng đã hạ quyết tâm đến Bắc Kinh để thụ tinh em bé trong ống nghiệm.”
“À, cái này con nghe qua rồi, nó giải quyết vấn đề hiếm muộn cho rất nhiều cặp vợ chồng. Nhưng mà con nghe nói toàn bộ quá trình sẽ rất khó khăn…”
“Đúng vậy, từ lúc bắt đầu khám sức khỏe, điều dưỡng, thử kim cho đến khi chính thức lấy trứng và thụ tinh mất gần nửa năm. Hơn nữa, sau khi cấy tinh trùng vào tử cung, người phụ nữ phải nằm liệt giường cả nửa tháng trời mà không được cử động mạnh để tránh động thai. Quá trình này thật sự rất khó khăn, chị dâu con đã chịu đựng tất cả, thật đáng tiếc cuối cùng vẫn không có thai…”
“Cái gì? Tỷ lệ thụ tinh trong ống nghiệm thành công thấp như vậy ạ?”
“Sức khỏe của chị dâu con khá tốt, vấn đề vẫn là ở anh trai con. Chúng vẫn không bỏ cuộc, lại đến Thái Lan, nơi công nghệ hiện đại và tỷ lệ thành công hơn để thử lại lần nữa, không biết bọn chúng đã bay qua bay lại bao nhiêu lần, mọi chuyện có vẻ như rất thuận lợi, bác sĩ nói với bọn chúng sau này sẽ là một cặp song sinh, và tất cả các tế bào di truyền xấu được loại bỏ khỏi bào thai, điều đó có nghĩa là sau này chúng sẽ không mắc phải những căn bệnh đáng sợ.”
“Vậy không phải là tốt rồi sao? Không lẽ sau đó lại…” Anh Tuấn trợn tròn mắt.
Mẹ đau lòng gật đầu, nước mắt giàn giụa trên mặt: “Cuối cùng lại thất bại… chị dâu con lúc đó ngất trên giường bệnh, sau khi tỉnh lại khóc suốt cả ngày. Bọn chúng vốn ấp ủ nhiều hy vọng như vậy, nhìn thấy ánh bình minh chiến thắng trong tầm tay, nhưng không ngờ lại bị dập tắt trong nháy mắt, điều này rõ ràng là một cú sốc lớn đối với bọn chúng.”
Anh Tuấn thở dài, số phận đối xử với anh trai và chị dâu thật không công bằng. Anh trai vì cái nhà này bỏ ra nhiều như vậy, không dễ dàng gì anh ấy mới đạt được đỉnh cao nho nhỏ trong sự nghiệp của mình, không ngờ lại gặp phải tình trạng vô sinh. Đúng là nhà nào cũng có kinh khó đọc, tiền bạc không mua được hạnh phúc mà máu thịt mình mang lại.
“Tiếp theo anh trai con định làm gì ạ? Tiếp tục thử ạ?” Anh dè dặt hỏi.
Mẹ lắc đầu: “Nó bỏ cuộc rồi, vì nó không biết vợ nó có chịu nổi thêm một đả kích nếu thất bại nữa hay không. Anh con lại lần nữa hút thuốc uống rượu. Đừng nhìn nó mỗi ngày giả bộ cởi mở, thật ra trong lòng rất đau đớn. Bởi vì đối với một người đàn ông mà nói, thất bại lớn nhất chính là không thể nối dõi tông đường, huống chi vấn đề còn nằm ở chính bản thân mình.”
Anh Tuấn và mẹ ngồi trên sô pha không nói nên lời, hai người tâm trạng trở nên nặng nề, tự nhiên cảm thấy căn phòng này trang trí xa hoa như vậy có ý nghĩa gì chứ? Nó có thể lấp đầy được những mất mát đau thương của lòng người không?
“Hiếm lắm con mới về một lần, chúng ta không nói chuyện không vui này nữa. Xuống dưới xem chị dâu con đi, nửa tiếng trước nó còn bận rộn không ngừng nghỉ, nói là chuẩn bị một bữa trưa thịnh soạn mời con nữa.” Mẹ lau những giọt nước mắt trên khóe mắt và vỗ nhẹ vào lưng con trai.
“Mẹ, mẹ đừng suy nghĩ nhiều, mẹ về phòng xem TV đi, tý nữa ăn cơm con gọi mẹ.”
Sau khi dìu mẹ trở về phòng, Anh Tuấn đi xuống nhà bếp. Hai năm không gặp, không biết chị dâu thay đổi như thế nào? Năm đó lần đầu tiên gặp chị ấy anh còn nhớ rõ như in.
Đừng nhìn Anh Tuấn với vẻ bề ngoài trông như một thư sinh yếu đuối, gọi dạ bảo vâng, thật ra anh khá bướng bỉnh và có chút tự cao. Hồi học cấp ba vì có vóc dáng cao ráo và khuôn mặt điển trai, rất nhiều cô gái liếc mắt đưa tình với anh nhưng anh không hề rung động.
Cũng không phải là vì anh phản ứng chậm, ngược lại, Anh Tuấn trưởng thành khá sớm, phương diện tình cảm cũng rất tinh tế, khi còn học cấp hai đã biết trốn trong nhà vệ sinh vừa đọc truyện tranh Nhật Bản vừa thủ dâm. Nào là DNA2, Peacock King và Video Girl Ai đều là những bản tốt nhất nhưng bây giờ đã xuất hiện rất nhiều những vết ố màu vàng nhạt.
Anh vẫn cảm thấy những người phụ nữ ở Vân Tiêu không quá xinh đẹp với màu da hơi ngăm đen, gò má cao, dáng người gầy gò, không có sức sống khiến người nhìn không thể nổi lên dục vọng. Nhớ ngày đó khi anh trai lần đầu tiên mang Tố Ngọc về nhà, Anh Tuấn cũng bị mẹ mình kéo đến phòng khách chờ, trở thành tổ xét duyệt thành viên mới.
________________

Bình luận

Để lại bình luận