Chương 5

Ăn đòn qua bữa ở nhà chú thím cậu 1 năm vì ông ta nuôi cậu chỉ vì chiếm đất, lúc ông ta điên lên không cho cậu đi học vậy là cậu bỏ đi, 13 tuổi cậu thành bụi đời. Rồi sóng gió cho cậu cứng cáp trưởng thành vậy đây.

Trở về hiện thực điếu thuốc lá đã hết Lẫm định bước lại vào trong nhà thì thấy phòng Yên sáng đèn anh nhẹ nhàng tới gần không phải anh muốn rình mò gì cô chỉ là vô thức anh muốn ngắm cô gái nhỏ mà thôi. Phòng của Yên là phòng cơi nới phía trái nhà phòng có cửa sổ nhỏ cửa sổ đang mở. Nhìn từ xa anh thấy cô đang hong tóc trước quạt chắc vì ngại anh nên cô tắm khá muộn. Mái tóc dài óng đổ xuống như thác gió quạt thổi khiến chúng phất phơ xung quanh. Anh lại được ngắm nàng tiên của mình anh căng mắt ra để thấy rõ ràng từng hình ảnh tuyệt vời này.

Tắm xong, đang trong phòng kín nên Yên ăn mặc khá mát mẻ, chiếc áo ba lỗ mỏng để lộ ra xương quai xanh mảnh mai cùng cái cổ cao kiêu sa trắng ngần. Ánh đèn từ bên cạnh hắt quá chiếc áo khiến đôi bánh bao trắng hồng như lộ hẳn ra ngoài, lần này nó cũng khiến anh thất thần chẳng khác lần trước là bao. Đôi gò vú vừa tay nắm trinh nguyên hồng hào đầu vú nhỏ xinh như hồng ngọc khảm trên vương miện quý giá. Tóc cô đã khô cô cần thay quần để đi ngủ, cô không quen ngủ với chiếc quần lửng như này.

Cô từ từ nhấc mông lên cùng với đó cô kéo tụt cả chiếc quần lửng và quần lót ra khỏi bờ mông tròn lẳn rung rinh. Được ánh đèn hỗ trợ toà thiên nhiên sáng bừng trước mắt của kẻ trộm tình. Lần này Lẫm thấy rõ động hương tình mà anh ao ước. Nó mum múp đủ cho bàn tay ai đó phủ lên, mớ lông mu mọc thẳng thớm chúng không đen sẫm mà hơi ngả vàng như tóc trẻ con vậy. Yên đưa bàn tay vuốt nhẹ đám lông để chúng ngày ngắn thẳng hàng lại…

Cô với lấy chiếc quần ngắn rất rộng bên cạnh mặc vào. Cô đưa quần qua gót sen nhỏ rồi từ từ kéo hết đôi chân dài thẳng tắp. Khi mớ lông đen trên mu bướm cô khuất hết sau làn vải thì hồn Lẫm mới nhập về như cũ. Với anh khoảnh khắc vừa rồi chính là lên tiên như mọi người vẫn gọi.

Đêm trên thiên đường kết thúc mọi người lại hối hả công việc, chợ mới thì cố gắng kiếm đủ người để vận hành trơn tru. Yên ngày nào cũng hớn hở bên những cuốn sách ở nhà sách vài ngày nay tinh thần cô tốt lên rất nhiều. Bà Vân thì quanh quẩn giữ cho nhà cửa vườn tược tinh tươm. Quân ngày nào sáng sớm cũng chạy bộ ra chợ chờ anh Lẫm cùng tập võ, cậu rất quý anh cậu, coi anh là thước đo về mạnh mẽ và nam tính. Cu cậu rất chăm chỉ, mấy tuần liền nấu cơm mang cho bố mẹ và chị gái ăn ở chợ, chẳng là dạo này bà Vân đang bán hàng thuê cho 1 tiệm vải ở chợ. Gia đình hay mời Lẫm ăn cùng anh cũng không từ chối nhiều đưa tiền thêm cho Quân nấu thêm cho anh. Đây là cơ hội để anh tiếp xúc thêm với Yên anh đâu thể bỏ lỡ, các em của anh thì đang yên tâm phấn đấu lại được sát cánh bên anh của chúng làm việc tử tế nên thằng nào cũng hết mình. Chúng nó theo anh từ lúc còn là thằng nhóc, anh với chúng giống như phụ huynh vậy, còn chúng với anh thì là những người thân sót lại.

Hôm nay Quý sùi mang xe đến cho anh, một chiếc SH 150i làm anh nhíu chặt lông mày. Phải biết anh chỉ đưa cho hắn 30 triệu để trả tiền cho chiếc Sirius và nhờ kiếm chiếc khác to hơn cho anh. Giờ nếu nhận chiếc này khác nào mắc nợ nên anh không thích. Biết anh đang đắn đo Quý cười nhe hàm răng lởm chởm…

– Anh nghĩ nó đắt lắm à, vừa hết mùa bóng hàng này ở quán em có gần chục cái, con nào cao nhất em cho 30 triệu bình thường 15, 20 quay đầu anh ạ. Anh lấy mà đi anh cứ coi em như bọn thằng Minh thằng Tím ấy đừng câu nệ ạ.

Mặc dù hơn Lẫm 1 tuổi nhưng từ ngày được Lẫm mở lời cứu, Quý luôn coi Lẫm là ân nhân và xem như anh lớn trong nhà mà đối xử. Hắn may mắn khi thành phố chuyển mình thì được mấy ông anh cán bộ nhờ ra mặt trong mấy dự án. Giờ hắn có tiền nên chẳng ngại giúp Lẫm chuyện nhỏ này. Nói đến vậy thì Lẫm cũng đành chấp nhận…

– Vậy giờ đi làm mấy cốc bia cho mát gọi là rửa xe chứ hả.

– Không được rồi anh ạ, em có việc bây giờ rồi, hôm khác anh ạ.

Không mời được Quý uống bia Lẫm 1 mình xách xe chạy thử, xe chạy rất tốt, đầm chắc và rất hợp dáng với anh. Trên đường các cô thi nhau đưa mắt với anh còn các bà cô sồn sồn thì cứ như muốn nhét anh vào đũng quần mà chà miết, không thì cho họ rúc vào đũng quần anh ngấu nghiến họ cũng rất vui mừng.

Anh chạy qua những con đường quanh thành phố, bất chợt anh thấy chiếc xe Sirius của mình dựng ở 1 nhà sách. Đây chắc là nơi Yên đang làm việc và cô đang đi chiếc xe anh cho đi làm, điều này khiến Lẫm rất vui vì như thế nghĩa là cô coi anh như người thân thiết. Nhưng lúc này trước quầy sách đang có 3 thanh niên khiến Yên vô cùng khó chịu. Chúng đang làm phiền và quấy rối cô. Hôm qua 1 trong 3 kẻ này đã đến trêu ghẹo cô bằng những câu hỏi khiếm nhã về sách của các loài chim rồi các loài bướm khiến cô mặt đỏ đến mang tai. Cô và chị Thu đã phải cố lắm mới đuổi hắn đi được, hôm nay hắn quay lại với 2 tên bạn bất học vô thuật của mình. Giờ có thêm chị Thu cũng không giúp được, thậm chí chúng còn buông lời trêu chọc chị, nói chị tuy hơi già nhưng vẫn còn ngon lắm rồi còn vuốt tay chị.

Có chúng ở đây không ai đến mua hàng cũng chẳng ai bênh vực cho các cô cả. Lúc này 1 chiếc Sh đen đỏ đỗ gọn gàng 1 bên trước cửa nhà sách, người đàn ông bước xuống cao như thiết tháp không hô to gọi nhỏ gì anh chỉ cười khẽ với cô gái trẻ ở quầy. Khí chất của anh áp chế khiến 3 tên choai choai chỉ biết đứng nhìn. Anh từ tốn nói với thằng cầm đầu…

Bình luận

Để lại bình luận