Chương 5

Tay hắn lại di chuyển về phía cuối hành trình bóp nhẹ cẳng chân, trả lại cho Hương chút bình yên tạm bợ. Khánh nhấc chân Hương xoay xoay cổ chân, bóp nắn bàn chân rồi đặt xuống nệm để tiếp tục chặng đường lội ngược dòng lên vùng đất màu mỡ. Hương lại căng mình nấc lên từng hồi theo mỗi bước tiến của đôi tay. Nó như đoàn hùng binh chực chờ giải phóng thành đô, dù chậm rãi nhưng bước tiến là không thể ngăn cản nổi… Cuối cùng những chiến binh điêu luyện đã về đích, lần thứ hai chạm vào dòng suối đang âm ỷ dưới lớp quần lót mỏng manh.

Khánh hững hờ tiếp cận nơi ấy trong “vô tình” nhưng thực chất là đang dùng chiêu trò để thu hút sự tập trung của Hương. Tay còn lại Khánh tự cởi áo sơ mi rồi khéo léo lột bỏ chiếc quần tây mặc trên người. Hương đang căng mình theo dõi diễn biến nơi cấm địa nên đã không nhận ra sự thoát y tinh tế ở Khánh. Giờ thì trên người hắn chỉ còn lại độc nhất mảnh quần lót.

Một tay Khánh rời khỏi đùi Hương để vòng lên trên xoa xoa bờ mông, tay còn lại luồn sâu xuống nệm, ngón cái và ngón trỏ tạo thành chữ V vuốt ve dọc đôi khe háng, thỉnh thoảng nhấn nhấn vài điểm dọc đường đi. Khánh như nhận thấy đóa hoa lọt giữa hai ngón tay mình đang tỏa hương ngào ngạt.

– Ôi..! A..!

Tiếng rên khe khẽ pha lẫn giữa não nề và uất ức. Chỉ còn một khoảng cách rất gần để khám phá chốn thiên đường, nhưng điều đó đã không xảy ra. Khánh khiến cho nơi ấy của Hương ẩm ướt rồi bỏ mặc, Khánh đã buộc nàng mở rộng cửa vào tử cấm thành rồi chẳng thèm xua quân chiếm đóng. Hương cảm nhận đôi môi nơi ấy đang mấp máy, dù cố ngăn sự rỉ rả nhưng giờ phút này nàng biết mình không thể. Khánh khẽ khom người hít mũi, đó cũng là phản ứng tất yếu của thợ săn trước con mồi đang trọng thương. Mùi đàn bà quý phái nồng nàn tỏa ra từ đóa hoa ẩn nấp nơi bí hiểm. Khánh còn lạ gì mùi lẫn vị của một “chiếc âm hộ đắt tiền” đang sũng ướt. Khánh thèm đưa lưỡi vào đường xẻ ấy để làm sạch mọi ngóc ngách, để được thưởng thức vị ngọt của sự cao sang… nhưng hắn biết chưa phải lúc.

Hương như kẻ bị thôi miên khi những thành trì kiên cố lần lượt sụp đổ dưới sự công phá của gã trai trẻ sành sỏi. Nàng nhón người đồng lõa để Khánh dễ dàng vén chiếc đầm maxi cởi qua khỏi đầu. Móc áo lót cũng được tháo rời, dây áo rớt qua hai bên để lộ một phần bầu sữa căng mọng trong tư thế nằm sấp bị ép tràn bên cạnh sườn. Thân thể nõn nà của Mỹ Hương gần như trần trụi trong ánh sáng êm dịu của không gian đậm chất phòng the. Không cần biết Hương có đồng ý hay không, Khánh nằm phủ lên người nàng. Da thịt ấm áp dán chặt vào nhau mang đến cảm giác đê mê khó tả. Hương mím môi nhắm nghiền đôi mắt không chút kháng cự… nàng đã thật sự chịu đèn.

Sức nặng không làm cho người phụ nữ nằm dưới khó chịu mà trái lại khiến Hương nghe êm ái làm sao. Da thịt trần trụi của hai nửa thế giới áp vào nhau nồng ấm ngọt ngào. Nằm sấp bên trên, Khánh vuốt ve đuổi theo cánh tay rồi đan vào bàn tay Hương dang ra hai phía. Khánh hôn lên khuôn mặt xinh đẹp đang kề má nằm nghiêng thả hồn lim dim trong đam mê ma mị. Nụ hôn ấy dịu dàng nhưng đắm đuối thấm đẫm hương vị ái ân.

– Chị có thích không!? – Lời Khánh rót bên tai.

Hương khẽ gật đầu, hàng mi vẫn khép chặt không dám nhìn Khánh vì xấu hổ. Khánh hiểu tâm trạng của nàng, hiểu từng giai đoạn đấu tranh nội tâm để có thể chiến thắng nỗi e ngại trong tiềm thức. Vì lẽ đó Khánh càng trân trọng những giá trị ở Hương.

– Chị xinh đẹp và thánh thiện vô cùng. Chị sẽ mãi là thần tiên tỷ tỷ của em.
– Khánh là đồ dối trá!

Giọng Hương nhẹ tựa cơn gió thoảng qua, khóe miệng không giấu được nụ cười duyên dáng đến mê người. Nàng trầm mình trong âu yếm nồng nàn, để mặc cho nụ hôn nối tiếp nụ hôn gieo xuống khắp khuôn mặt mê muội. Chưa từng có ai hôn nàng như thế, ngay cả người yêu đầu đời cũng vậy. Tất nhiên rồi vì hắn có yêu nàng đâu, chỉ là thằng sở khanh muốn chiếm hữu thân xác trinh nguyên của đứa con gái mới lớn. Còn gã doanh nhân kia nữa, suốt đời sống vợ chồng ngẫm lại chỉ hôn Hương một lần trong ngày cưới và một lần khi nàng sinh hạ Mỹ Hạnh. Thật tủi thân cho một số phận như Hương phải vay mượn nụ hôn giả dối của đứa trai bao đáng tuổi con mình. Nhưng hỡi ôi những gì đang diễn ra và sắp diễn ra khiến Hương nhầm lẫn giữa thực và hư để vùi nàng chìm trong hoan lạc.

Nằm trong vòng tay âu yếm của Khánh, nỗi ngọt ngào êm ái mà hắn mang lại thực chất cũng rất đời thường, ấy vậy mà với Hương nó thật xa xỉ. Có lẽ các chị ngoài kia nói đúng, không tội lệ gì gò bó bản thân mà hãy sống cho chính mình. Hãy tận hưởng khi có thể vì thời gian không đợi ai cả. Nàng đang trong thời kỳ xuân sắc mặn mà, lửa yêu đương vẫn âm ỉ, lửa ham muốn vẫn nhen nhóm trong tiềm thức chực chờ bùng cháy. Hôm nay chính là ngày đó, ngày mà Hương sẽ hưởng thụ những thứ bình dị nhất của cuộc sống.

Bình luận

Để lại bình luận