Chương 5

: Cặp vú mềm mại của mẹ
Minh Hải chỉ biết cười khổ, trong lòng lắc đầu, chuyển đề tài nói: “Mẹ à, vậy hôm nay mẹ nấu món gì vậy?”
“Con nhìn là biết thôi mà, có bao giờ mẹ nấu món mà con không thích đâu.” Đỗ Hải Vân liếc nhìn con trai mà nói.
“Vâng, vậy chúng ta ngồi xuống ăn nhanh kẻo thức ăn nguội mất.”
Sau bữa tối, Đỗ Hải Vân xoa xoa bờ vai thơm tho của mình và nói: “Mẹ mệt quá. Mỗi lần sau bữa ăn, mẹ luôn cảm thấy mệt mỏi khi phải đối mặt với nhiều bát đũa như vậy. Nếu mẹ biết trước hôm nay Tuấn không đến, mẹ sẽ không nấu thêm vài món nữa đâu.”
Khi Minh Hải nhìn thấy điều này, cậu lập tức nói: “Mẹ cứ để con rửa bát đĩa cho, mẹ ngồi xem TV và nghỉ ngơi là được rồi.”
Đỗ Hải Vân chậm rãi lắc đầu và nói: “Con ấy hả, thay vì tốn thời gian rửa bát thì thà đọc thêm vài cuốn sách còn hơn. Dù sao con cũng lên lớp 11 rồi, áp lực của con cũng sẽ tăng lên, con phải cố gắng đọc nhiều sách vào, bát cứ để mẹ rửa, con mau về đọc sách đi.”
Minh Hải lập tức nản lòng, lắc đầu cười khổ nói: “Mẹ à, con vừa từ thư viện trở về, chỉ muốn nghỉ ngơi một lúc, giờ lại đọc sách nữa, chán quá trời.”
Đỗ Hải Vân cười khúc khích: “Đừng lười biếng như vậy, đừng lấy việc rửa bát làm cái cớ, mẹ đã nhìn thấu con rồi, mau học đi.”
Minh Hải rất chán nản, nhưng những lời tiếp theo của Đỗ Hải Vân ngay lập tức khiến tâm trạng của cậu trở nên tốt hơn.
“Sau khi con học xong, hãy ra ngoài và xoa vai cho mẹ nhé.” Đỗ Hải Vân lại đập vai bà ấy vài lần để ra hiệu.
“Vâng ạ, vâng ạ, chuyện nhỏ ấy mà?” Minh Hải gật đầu như gà mổ thóc, đây là cơ hội để cậu tiếp xúc với da thịt mẹ một cách công khai, Minh Hải sẽ không bao giờ bỏ qua cơ hội này.
Minh Hải ngồi lơ đãng bên bàn học, thỉnh thoảng lại lơ đãng nhìn đồng hồ, mong chờ đồng hồ điểm 8 giờ 30, vì đây là lúc cậu giúp mẹ xoa bóp bờ vai thơm tho.
Minh Hải bước vào phòng khách và thấy Đỗ Hải Vân đang ngồi trên ghế sô pha, một tay gác lên trán xem phim trên TV. Bóng dáng quyến rũ đó khiến Minh Hải nuốt nước bọt, chậm rãi đi đến phía sau Đỗ Hải Vân, mang theo hơi thở hổn hển, cậu từ từ đặt hai móng vuốt của mình lên vai Đỗ Hải Vân.
Mặc dù cậu đã lặp lại việc xoa bóp cho mẹ vài lần, nhưng lần nào cũng khiến Minh Hải cảm thấy hơi căng thẳng và phấn khích, có lẽ là do trong lòng cậu có quỷ tà dâm, Minh Hải thầm nghĩ.
Còn Đỗ Hải Vân cũng không ngạc nhiên trước việc đột nhiên có thêm hai tay đặt vào phía sau mình, bởi vì cô đã nghe thấy tiếng bước chân của Minh Hải đến, việc xoa bóp này cũng không phải điều gì mới mẻ, Đỗ Hải Vân đã quen với nó từ lâu.
Tuy nhiên, điều mà Đỗ Hải Vân không biết là, bất cứ khi nào đứa con trai phía sau giúp cô xoa bóp vai, cậu luôn nhìn xuống với đôi mắt rực lửa, nhìn chằm chằm vào cặp vú mơ hồ trên ngực cô. Nếu cô có thể quay đầu nhìn lại, cô có thể biết ngay điều đó, nhưng thật đáng tiếc, không ai biết rằng con trai cô thực sự có những suy nghĩ xấu xa về mẹ mình.
Lúc này, Minh Hải đang từ từ xoa bóp đôi vai thơm tho của Đỗ Hải Vân một cách dịu dàng nhất. Nhưng nếu Ngọc Tuấn đứng bên cạnh, nó nhất định sẽ cảm thấy khinh thường. Tại sao? Do cơ thể Minh Hải dính chặt vào lưng ghế sô pha nên nếu ai đó quan sát kỹ sẽ phát hiện phần dưới cơ thể Minh Hải có một phần nhô ra.
Đúng vậy, khi Minh Hải đang xoa bóp, cậu nhìn chằm chằm vào Đỗ Hải Vân bởi vì cúc áo sơ mi trên cùng không cài cúc nên có thể nhìn thoáng qua cặp vú trắng nõn nà trên ngực mẹ mình, cậu còn hạ thấp phần dưới của mình xuống, như thể nếu làm như vậy thì cậu có thể cảm nhận được cơ thể mềm mại của mẹ mình.
Đây không phải là xoa bóp mà là cậu đang báng bổ mẹ mình. Minh Hải vừa xoa bóp vừa thủ dâm trong lòng, thực ra trong lòng cậu có một dục vọng sâu xa hơn, đó là hy vọng tay mình có thể ấn xuống một chút, tiến gần đến phạm vi bầu ngực.
Thật đáng tiếc kể từ lần mát xa đầu tiên, Minh Hải chưa bao giờ dám bước vào khu vực quyến rũ đó, đó là lý do tại sao Đỗ Hải Vân chưa bao giờ nghi ngờ cậu. Tuy nhiên, tất cả những thứ này sẽ sớm bị phá vỡ, khu vực cấm trên ngực của mẹ, không, khu vực thánh địa sẽ sớm nằm trong nanh vuốt của thằng ranh Ngọc Tuấn đó, Minh Hải cay đắng nghĩ.
Khi Minh Hải đang thầm tiếc hận thì Đỗ Hải Vân đột nhiên nói: “Được rồi, mẹ thoải mái hơn nhiều rồi, cảm ơn con trai ngoan của mẹ nha,” Lúc này Minh Hải mới hoàn hồn, hóa ra thời gian trôi qua nhanh quá, cậu thầm kêu lên thật đáng tiếc, nhưng đồng thời cũng đành phải rút lại hai móng vuốt dâm đãng.
“Được rồi, vẫn còn một ít thời gian trước khi đi ngủ, con hoàn thành nốt phần sách đang đọc dở đi! Đừng đi ngủ muộn nhé.”

________________

Bình luận

Để lại bình luận