Chương 5

: Dục vọng bùng cháy trên xe
Chiếc xe việt dã lao vun vút qua những con phố tấp nập của Tokyo, hòa vào màn đêm đang dần buông xuống. Trong xe, Hattori Heiji ngồi chễm chệ giữa Ran và Haibara, hai cô gái xinh đẹp đang bất tỉnh, cơ thể mềm oặt tựa vào ghế. Gã tài xế, qua kính chiếu hậu, liếc nhìn cảnh tượng đầy kích thích phía sau, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười đầy ẩn ý. “Tất cả đã xong, thiếu gia,” – hắn nói, giọng đều đều. “Yamaguchi-gumi đã cho người chặn sạch các tuyến tàu điện ngầm và đường bộ ra vào Tokyo, lấy cớ bãi công. Kudo Shinichi có giỏi đến mấy cũng phải kẹt lại vài ngày!”
Hattori gật đầu, mắt sáng rực như sói đói. “Tốt lắm! Cứ thế này, Kudo chỉ có nước chạy theo cái bẫy tao giăng, còn tao thì thoải mái tận hưởng thiên đường!” – gã cười khà, tay lướt nhẹ lên đùi Ran, cảm nhận làn da mịn màng qua lớp vải karate mỏng manh. Nghĩ tới việc Kudo Shinichi đang bị mắc kẹt ở đâu đó, còn gã thì có hai mỹ nhân trong tay, Hattori cảm thấy máu trong người sôi sùng sục. Dưới quần, “thằng nhỏ” của gã đã căng cứng, như thể cũng ngửi thấy mùi hương ngọt ngào từ hai cô gái bên cạnh.
“Nhanh lên chút nữa!” – Hattori thúc giục, giọng đầy sốt ruột. Gã cúi xuống, bắt đầu cởi nút bộ đồ karate trắng tinh của Ran. Bộ đồ bó sát tôn lên từng đường cong hoàn hảo của cô, từ vòng eo thon gọn đến cặp mông căng tròn. Để chuẩn bị cho trận đấu, Ran còn mặc thêm một chiếc áo lót thể thao bên trong, ôm chặt lấy bộ ngực đầy đặn. Hattori, không chút kiên nhẫn, giật phăng lớp áo lót đó. Chỉ trong tích tắc, cặp ngực trắng ngần, căng tròn như hai quả đào chín mọng của Ran hiện ra trước mắt gã, đầu ti hồng nhạt khẽ run dưới ánh đèn mờ ảo trong xe. “Trời ơi, đẹp thế này… đúng là hàng thượng phẩm!” – gã lẩm bẩm, mắt sáng rực, nuốt nước bọt đánh ực.
Không dừng lại, Hattori cúi xuống, đè cơ thể Ran xuống ghế, khống chế hoàn toàn cô. Miệng gã ngậm lấy một bên ngực, đầu lưỡi lướt nhẹ quanh đầu ti hồng hào, liếm láp đầy tham lam. Cảm giác tê dại, vừa ngứa vừa kích thích khiến Ran, dù đang mê man, khẽ rên lên khe khẽ. “Ư… ưm…” – tiếng rên nhỏ xíu như tiếng mèo con khiến Hattori càng thêm hứng khởi. Gã mút mạnh hơn, tay còn lại không quên xoa nắn bên ngực còn lại, cảm nhận sự mềm mại như tơ lụa. “Ran, mày đúng là cực phẩm… Tao không nhịn nổi nữa!” – gã thì thào, giọng khàn khàn vì dục vọng.
Nhưng Hattori đâu chỉ có một mục tiêu. Gã quay sang Haibara, đôi mắt lấp lánh ý đồ xấu xa. “Không thể bỏ rơi cô nhóc này được!” – gã lẩm bẩm, tay lướt xuống chiếc váy xanh đậm của Haibara. Một tiếng “xoẹt” vang lên, lớp vải lụa mỏng manh bị xé toạc, để lộ cặp đùi trắng muốt được bọc trong đôi tất đen mỏng. Gã dừng lại, ngắm nghía. “Đôi tất này… để nguyên cho thêm phần kích thích!” – gã cười nham hiểm, mắt dán vào chiếc quần lót trắng tinh ôm sát lấy vùng kín của Haibara. Không chút do dự, gã giật mạnh, xé toang lớp vải mỏng, để lộ “cái lồn” nhỏ nhắn, hồng hào, không một chút tì vết. “Đẹp quá… đúng là món quà trời ban!” – Hattori lẩm bẩm, tay vuốt ve nhẹ nhàng, cảm nhận sự mịn màng của làn da thiếu nữ.
Gã ngả người, mắt sáng rực, vừa ngắm cặp ngực căng tròn của Ran, vừa liếc xuống vùng kín hoàn mỹ của Haibara. “Khó chọn thật… Ran thì ngon thế này, mà Haibara cũng không kém cạnh!” – gã lẩm nhẩm, tay vẫn xoa nắn ngực Ran, giờ đã ướt át vì nước miếng của gã. Nhưng miệng gã thì không chịu nổi, lao thẳng vào Haibara, mũi hít mạnh, ngửi lấy mùi hương ngọt ngào từ “cái lồn” nhỏ nhắn. Gã liếm láp điên cuồng, đầu lưỡi lướt qua từng đường nét, mút lấy thứ “mật ngọt” khiến gã như say men. “Ngọt thật… Haibara, mày đúng là báu vật!” – gã lẩm bẩm, mặt chìm trong khoái lạc.
Đúng lúc đó, chiếc xe đột ngột dừng lại. “Đã đến, thiếu gia!” – gã tài xế lên tiếng, giọng tỉnh bơ. Hattori bực mình ngẩng lên, kéo quần lên, mắt lườm ra ngoài cửa sổ. “Chết tiệt, đang hay thì bị cắt ngang!” – gã chửi thầm, nhưng trong lòng vẫn hừng hực ý định. Bên ngoài, hai cô hầu trong bộ đồ đen trắng đứng cung kính chờ sẵn. Họ cúi người, nhẹ nhàng bế Ran và Haibara ra khỏi xe, như nâng niu hai món đồ quý giá.
Hattori liếc nhìn hai cô hầu, nhận ra họ cũng là những mỹ nhân với vòng eo con kiến và cặp mông tròn lẳn, ngực căng đầy dưới lớp áo bó sát. Nhưng gã chỉ hừ nhẹ, chẳng thèm để tâm. “Đám này làm sao sánh được với Ran và Haibara!” – gã nghĩ thầm, mắt dán vào hai cô gái đang bất tỉnh. Trong đầu gã, chỉ có một ý nghĩ: “Đây mới là thiên đường thật sự!”

Bình luận

Để lại bình luận