Chương 5

Kiệt muốn lao đến, muốn vạch trần sự thật này ngay lập tức. Nhưng rồi cậu kìm lại. Nếu cậu nói ra bây giờ, Hồng Ngọc sẽ đau khổ đến mức nào? Cô vừa mới khỏi bệnh, cô có chịu nổi cú sốc này không?

Cậu quay lưng bước đi, nhưng trong lòng vẫn không ngừng đấu tranh. Cậu biết mình phải làm gì đó. Cậu không thể để Hồng Ngọc tiếp tục sống trong sự dối trá này.

Từ ngày hôm ấy, cứ sau mỗi buổi học thêm Kiệt đều năn nỉ Hồng Ngọc làm chuyện ấy lần nữa nhưng chẳng bao giờ cô đồng ý với lý do “cảm xúc nhất thời” có lẽ bên trong cô vẫn còn cảm thấy dằn vặt vì đã để người chạm vào cơ thể mình ngoại trừ chồng cô.

Và rồi một Kiệt đã trôi qua như thế, hôm ấy cô vẫn cố hết sức mình vì công việc như mọi khi nhưng lại quên mất ngày hôm ấy đối với bản thân cô đặc biệt đến nhường nào.

Tối hôm ấy trời lại đổ cơn mưa, một cơn mưa dài cứ ngỡ như sẽ không bao giờ chấm dứt, khi Hồng Ngọc đợi mãi chẳng thấy Kiệt đến học thêm, cô cứ ngỡ rằng cậu quyết định sẽ bỏ buổi học thêm tối nay.

Lúc này cô cũng cảm thấy một chút bồn chồn khó tả vì quả thực Kiệt và Hồng Ngọc dường như còn thân thiết hơn cô trò bình thường nên sự vắng mặt của cậu khiến cô cũng có chút buồn và một chút hụt hẫng như sau đó cô lắc đầu gạt bỏ đi những suy nghĩ không nên có. Nhưng ngay khi cô định tắt đèn đi ngủ sớm để bắt đầu cho một ngày làm việc tràn đầy năng lượng, thì những tiếng bấm chuông “! Keng” vang vọng từ ngoài cửa.

Hồng Ngọc vội vàng chạy ra xem, khi ngó ra cửa thì đó Kiệt với cả người ướt đẫm nước mưa, cô nhanh chóng mở cửa cho cậu vào trong. Lúc này cả cơ thể cậu đã ướt sũng, trên tay cậu là một hộp bánh kem nhỏ.

“Sao em lại đến đây? Hôm nay trời mưa thế này không cần qua nhà cô học cũng được mà!”

“Vì hôm nay là sinh nhật cô mà!”

Cô sững người, không biết phản ứng thế nào, rồi cô mới vội vớ lấy chiếc điện thoại mà kiểm tra ngày tháng, đúng thật hôm nay là sinh nhật của cô. Khi Hồng Ngọc nhìn Kiệt trong bộ dạng ướt sũng như vậy vì cô, trong lòng cô vốn đã có một chút lay chuyển, với ánh mắt đầy quan tâm và nụ cười chân thành ấy khiến cô bất giác nhớ về chồng mình, anh ta cũng từng là người ấm áp và dịu dàng với cô nhưng rồi thời gian dường như đã dần thổi tắt đi ngọn lửa ấm áp ấy khiến sự lạnh nhạt dần thay thế.

Anh ta giờ đây chỉ có công việc, thậm chí bây giờ một cuộc gọi hỏi thăm như một thứ xa xỉ và cả sinh nhật năm ngoái cũng là một mình cô ngồi cô đơn với chiếc bánh kem và thậm chí năm nay cô vẫn chưa nhận được tin nhắn hay cuộc gọi nào của anh ta.

Nhưng trái ngược với chồng cô, Kiệt đang ở đây, bất chấp cả người bị ướt vì cơn mưa cùng chiếc bánh kem sinh nhật nhỏ trên tay nhưng tràn đầy ý nghĩa, Kiệt nhìn cô như một người phụ nữ, cái ánh mắt mà đã lâu rồi cô chưa bao giờ thấy chồng cô nhìn như vậy. Cô tự hỏi nếu mình không có chồng thì có lẽ nào giờ đây cô đã là người phụ nữ của Kiệt hay không?

Quay trở lại thực tại, cô kéo Kiệt vào phòng ngủ ngay sau đó và khi cô nhìn xuống chiếc áo trắng đã ướt đẫm của cậu, nó đã dính sát vào da thịt và trở nên trong suốt, lúc này cô nhìn rõ được cơ thể của cậu cái cơ thể săn chắc ấy khiến mặt cô bỗng chốc đỏ bừng và rồi cô cảm thấy bên trong mình như có thứ gì đó đang trỗi dậy.

“Cô… cô ơi”

“Đừng nói gì hết!” Cô đặt ngón tay lên môi cậu…

Cô cởi khóa từng chiếc cúc áo cho đến khi chiếc áo hoàn toàn được cởi ra, cái cơ thể săn chắc của cậu mới lộ ra rõ ràng hơn, cô ôm lấy cậu và dùng tay sờ vào cơ thể nam tính ấy và cảm nhận cái cơ ngực săn chắc cùng với những múi bụng của Kiệt.

Cô thấy cơ thể mình càng ngày càng lạ đi, cảm giác nóng bừng trong cơ thể khiến đầu óc cô như quay cuồng và trống rỗng. Rồi Hồng Ngọc bỗng quỳ xuống, tay mở khóa chiếc thắt lưng cùng với khóa kéo quần của Kiệt và rồi con quái thú ấy đã hiện ra trước mắt cô, nhìn từ góc độ này quả thực nó rất to và mạnh mẽ, từng đường gân nổi lên như thể nó đang muốn ăn tươi nuốt sống cô, cô khẽ nuốt nước bọt, hơi thở vô thức nghẹn lại cùng với suy nghĩ “Cái đó… to quá!”.

Bình luận

Để lại bình luận