Chương 5

Cuối cùng bà Mai rú lên, tiếng rú thống khoái cực độ của con mèo cái bị hãm hiếp, các ngón tay ngón chân của bà duỗi thẳng ra, bà run rẩy như chiếc lá trong cơn phong ba bão táp, đôi chân trắng nõn co giật chơi vơi trong không khí. Như con ngựa bất kham không chịu dừng vó, hắn vẫn điên cuồng phi nước đại “dập liễu vùi hoa” bà hiệu trưởng đáng kính một cách không thương tiếc…

Những tiếng lép bép… nhóp nhép… nhóp nhép… bình bịch… bình bịch… Cứ vang lên, lồn bà Mai ra nước nhiều không kể xiết, bà cảm thấy toàn thân nhẹ bỗng như không còn nằm trên mặt đất, bà lâng lâng như đang bay trên bầu trời rồi bà thấy sao xẹt tứ tung… rồi bà hết biết gì nữa… Nhìn tấm thân mỹ miều của bà hiệu trưởng đáng kính co giật như động kinh không ngừng trước mặt hắn là hắn biết cuộc hãm hiếp đã thành công, thành công nghĩa là đã đưa được người bị hãm hiếp vào cuộc chơi với hắn…

Bà hiệu trưởng đáng kính đã quắp chặt lấy hắn, nước nôi ra tùm lum và chết ngất đi trong vòng tay hắn, không cần duy trì làm gì nữa, hắn gầm lên một tiếng như con thú săn mồi đã thịt được con mồi, hắn rùng mình phụt từng luồng tinh dịch mạnh như vòi rồng vô thật sâu trong người bà và lặng lẽ ngắm nhìn từng cơn sướng cực điểm của người đàn bà, 1 rồi 2… rồi 3, cái cuối cùng bà co hẳn người lên rồi nằm vật xuống, đầu nghẹo sang một bên, hơi thở dồn dập như như con ngựa cái hấp hối, 3 cơn cực khoái điên cuồng dữ dội vắt sạch sức lực của bà…

Mắt bà Mai nhắm nghiền, mồ hôi như tắm túa ra từ làn da trắng mịn của bà, bà nằm nghiêng trần truồng hoàn toàn giữa sàn nhà như một pho tượng thần vệ nữ, chiếc áo dài bị xé rách bươm vương vãi xung quanh, cặp vú mướp mềm mại lấm tấm mồ hôi, đôi chân nõn nà đã từng mở rộng quắp chặt lấy kẻ cưỡng hiếp bà giờ lại khép chặt e ấp, chiếc eo thon nhỏ làm nổi bật thêm hình ảnh cái hông nở nang nhô cao, đôi mông tròn trĩnh phình to của bà thật tuyệt vời…

David nghĩ đến việc mình mới hưởng thụ xong tấm thân tuyệt mỹ đó của bà hiệu trưởng đáng kính, con cặc hắn lại chuẩn bị nhúc nhích vươn lên, và giữa đôi mông tròn trĩnh của bà Mai, một dòng tinh dịch trắng như sữa mà hắn đã bơm đầy ắp trong âm đạo bà giờ chảy ngược ra thành dòng trên đùi non của bà và nhễu cả xuống đất, đọng lại thành vũng… Lên thiên đàng cũng không sướng hơn, bà nghĩ, bà không ngờ hắn làm tình tuyệt vời đến vậy, bà thật sự ngây ngất… cảm giác cơn đa cực khoái vẫn còn đọng đâu đó trong thân thể, và bà cũng mệt đừ, nên bà chẳng buồn động đậy, bà nằm hưởng thụ dư âm còn sót lại của cuộc truy hoan…

David nằm xuống bên bà Mai, hắn ôm tấm thân ngà ngọc của bà hiệu trưởng đáng kính trong vòng tay mình, hắn nói:

– Tôi xin lỗi Hiệu trưởng Mai, tôi không thể nào kiềm chế lòng mình được, Hiệu trưởng Mai quyến rũ tôi quá, tôi thành thật xin lỗi Hiệu trưởng Mai, ngay ngày mai, hợp đồng của chúng ta sẽ được ký kết, tôi hứa danh dự.

Ánh mắt bà Mai nhìn gã da đen trân trối vô hồn, một dòng nước mắt chảy dài xuống, vừa tủi nhục vừa xấu hổ không biết nói sao khi chính bà cũng đạt “cực khoái” với hắn, bà chỉ biết lặng lẽ khóc, và bà thiếp đi lúc nào không biết…

David cứ để yên cho Hiệu trưởng Mai nằm ở đó, hắn ngồi dậy, khoác cái áo lên người rồi mở cửa đi ra ngoài, hắn cầm điện thoại gọi cho 2 gã da đen bạn của hắn cũng đang có mặt ở dưới đại sảnh dự tiệc là Peter và Harry…

Bà Mai cứ thế nằm thiếp đi, thời gian trôi qua… Tiếng chuông điện thoại làm bà Mai chợt tình giấc, bà lật đật ngồi dậy cầm điện thoại lên nghe, thì ra đó là 1 nhân viên của bà, sau khi cúp máy bà ngó quanh phòng, căn phòng trống không, David không có ở đó. Sau khi nghỉ ngơi đã làm bà Mai tỉnh táo, bà lượm cái quần lót kế bên mình, rồi trần truồng đứng dậy bước vội vào nhà tắm, bà vừa bật đèn thở phào nhẹ nhõm, định sẽ tắm cho thật mát, thật sạch để xóa bỏ mọi “dấu vết”…

Bình luận

Để lại bình luận