Chương 4

“Khụ! Giới thiệu một chút, đây là bạn gái mới của tôi, jael.”

“Hi, xin chào mọi người!”

Cô ta hưng phấn giơ lên tay tới chào hỏi, giọng điệu ngọt như mật, cố ý cúi thấp lộ ngực, nhìn về phía người đang châm trà thủy Tạ Viễn Lâm, không có chút nào là quan tâm đến ý tứ của cô ta .

“Xin chào.” Vì không để cô ta xấu hổ lâu, cô lễ phép phun ra hai chữ.

Tô Nhạc lôi kéo cánh tay cô ta, “Nam nhân nhà cô còn không chịu mở miệng giới thiệu một chút, để tôi thay cô giới thiệu một chút –Miêu tiểu thư,nghiên cứu sinh của đại học Tây Lâm , là lão bà của nam nhân kia, mỹ nữ học bá a!”

Cô vươn tay phải, cố ý lộ ra ngón tay tinh tế mang nhẫn cưới lóe sáng “Miêu Vãn.”

“A, xin chào.”

Cô không còn chưa kíp nắm lấy tay của cô ta, bỗng nhiên bị Tạ Viễn Lâm bắt lấy cánh tay cô túm trở về, trong lòng bàn tay rộng mở , đặt ly nước trái cây hắn vừa mới rót ra, ngữ khí không thể cự tuyệt , “Uống.”

Cô thuận thế nhấp một ngụm, đôi mắt nháy mắt hơi kinh ngạc , gật đầu thật mạnh, “Uống ngon!”

Tô Nhạc đột nhiên vỗ tay, “Đúng không! Đây chính là thầy pha chế tôi mời từ Nhật Bản về , tự mình pha chế trà, giá tiền còn rất cao , không hổ là Miêu tiểu thư, có phẩm vị!”

“Chẳng qua chỉ nói một câu uống ngon mà thôi, ông chủ Tô không cần khen tôi như vậy.”

“Hắc hắc, lão bà của Tạ tổng , khẳng định là có phẩm vị!” Hắn ôm bả vai mỹ nhân bên cạnh , ngón tay nhân cơ hội ở trước ngực cô gái kia xoa xoa bóp bóp, nữ nhân giữ chặt tay hắn, trực tiếp ấn tay hắn để đúng trước vào trước ngực cho hắn thoải mái xoa.

“Há mồm ngậm miệng đều khen lão bà của tôi, nói đi,cậu hôm nay mời tôi ăn cơm, là muốn tôi giúp cậu cái gì?”

“Không hổ là Tạ tổng a, chúng ta lời nói không cần phải nói như vậy trắng ra như vậy chứ, đều là lão bằng hữu quen biết hơn mười năm , tới tới ăn cơm trước, ta hôm nay cũng không bàn chuyện ngoài lề nhiều, chính là muốn thành tâm mời hai người một bữa tiệc lớn!”

Tô Nhạc cười nói, “thời điểm hai người kết hôn , không phải tôi còn ở Châu Phi bận việc không trở về được sao, hôm nay bữa cơm này coi như là lễ vật tặng cho lễ kết hôn một tháng trước !”

Cô bĩu môi bất mãn, “Ông chủ Tô cũng thật keo kiệt a, anh nói đúng không lão công.”

Hắn đồng ý ôm bả vai cô gật đầu, “Chính xác.”

“Ai, mặt mũi đều mất sạch rồi, hôm nay có bạn gái tôi ở đây, cho tôi chút mặt mũi không được sao.”

Jael dựa vào trong lòng ngực hắn cười, “Bộ dáng này của anh em còn chưa thấy qua bao giờ.”

Nói, dùng sức đem ngực đặt vào trong lòng bàn tay hắn, hắn còn bóp rất là hăng say.

Trong lòng cô có chút tà ác, kéo tay để trên vai xuống , Tạ Viễn Lâm ở cánh tay cô nhéo một cái, lực đạo có chút mạnh, đau đến mày cũng nhăn lại.

“Mầm tiểu thư, sao khuôn mặt cô lại hồng như thế nào như vậy a? Vừa mới đầu tôi còn tưởng rằng là má hồng , hiện tại phát hiện còn có tơ máu a, như thế nào, bị Viễn Lâm bạo hành gia đình?” ngữ khí chỉ như nói giỡn, “Viễn Lâm, khuôn mặt xinh đẹp như vậy mà cậu cũng hạ thủ được! Kia nếu là cho tôi, tôi nhất định sẽ cung phụng!”

Jael hừ hừ đấm hắn ngực, “Anh cho rằng ai cũng đều như anh sao? Tạ tổng soái như vậy, kia đương nhiên lão bà sẽ được sủng ái .”

Cô chống cằm, không cho là đúng mà nhướng mày.

“Anh đoán đúng rồi, tôi này thật là bị đánh, từ kết hôn đến bây giờ, một tháng đánh tôi 10 ngày, mỗi một lần đều hướng trên mặt tôi mà tát, nói cái gì mà lão bà chính là muốn được dạy dỗ, không dạy dỗ liền không nghe lời, tôi nói muốn ly hôn, anh ấy liền càng dùng sức mà tát hơn.”

Trên bàn cơm không khí đột nhiên ngưng đọng lại tới cực điểm, đối diện với hai người đang ngây ngẩn cả người, ánh mắt Tô Nhạc kinh hồn táng đảm, nhìn thoáng qua người nam nhân bên cạnh cô.

Bình luận

Để lại bình luận