Chương 4

“Anh đang nói gì vậy, đồ heo thối!” Lý Hiểu Sính vội che ngực, hung dữ chửi bới Hà Vũ.

“Không phải, anh trai chỉ muốn giúp em thôi, anh không dám bắt nạt em đâu.” Hà Vũ nói xong thì chỉ vào váy của Lý Hiểu Sính rồi nói: “Em cởi cả váy ra đi.”

“Thế cũng được.” Lý Hiểu Sính nghĩ đến lá gan như con chuột của Hà Vũ, cô quay đầu cởi cúc áo của mình: “Đừng có nhìn lung tung, con lợn thối, em cởi xong thì anh hẵng nhìn sau!”

Hà Vũ chắc chắn sẽ không bỏ qua khung cảnh cô cởi đồ, tấm lưng trơn bóng mịn màng của cô gái, xương bướm xinh đẹp và cả vòng eo nhỏ nhắn mềm mại đẹp hơn so với tưởng tượng của anh nhiều.

Quần áo bị ném lên ghế sô pha, cô gái cẩn thận che ngực, một bàn tay khác kéo khóa váy cô xuống.

Bàn tay kéo khóa một lúc lâu nhưng mới chỉ kéo xuống được một chút, cô gái vừa buồn phiền vừa tức giận, dần mất kiên nhẫn, cô ra lệnh cho Hà Vũ đứng phía sau: “Anh không thấy em không kéo được khóa hả! Đến đây giúp đi!”

“À à à…”

Người đàn ông đang nhìn ngây người trả lời lại, anh chạy tới rồi đứng đằng sau cô gái, ngửi mùi thơm thanh trong trên cơ thể cô và giúp cô kéo váy xuống theo chỉ dẫn của cô gái.

Lúc này khóa kéo đã được tụt xuống một cách mượt mà.

“Tốt lắm.” Lý Hiểu Sính mất kiên nhẫn nói, cô kéo mạnh chiếc váy xuống bờ mông đầy đặn, lúc cô quay người muốn cởi chiếc váy ra khỏi đùi thì cặp mông vểnh lên đã bị cái gì đó đâm vào.

“Ây da!”

Lý Hiểu Sính bắt chéo chân, quay người rồi hét lên một tiếng, cô đã bị thứ đó đâm làm cho ngã xuống đất, âm hộ bao bởi quần lót ren trắng cứ thế bại lộ rõ ràng trước mắt Hà Vũ.

Âm hộ được bụi râm đen nhỏ bao lấy, do tư thế nên lộ ra khe thịt mềm mại màu hồng, vệt nước nhỏ ẩm ướt rỉ ra men theo đó. Nhìn rất dâm.

“Anh trai ngốc, anh đang làm gì vậy, anh dùng cái gì chọc vào mông em vậy!”

Lý Hiểu Sính ngây thơ không biết cây côn thịt không biết xấu hổ của anh trai đã chọc vào mông cô, cô tức giận đến mức quên mất mình chỉ mặc bộ đồ lót ren mỏng, cô đứng dậy khỏi mặt đất, tức giận giậm chân, bộ ngực không quá bự lắc lư đến trước mặt Hà Vũ.

Ngón tay trắng nõn hồng hào chỉ vào ngực của người đàn ông, cô hung dữ nói: “Anh cố tình chọc em để làm em xấu mặt đúng không!”

“Không có, anh thật sự không có, em biết anh không dám mà.”

Nhìn kỹ dáng vẻ của người đàn ông, cuối cùng Lý Hiểu Sính vẫn tin tưởng, cô đứng cách xa hai bước, mất kiên nhẫn nói: “Được rồi, đã cởi hết rồi, anh nhanh nhìn đi!”

Lúc tầm mắt cực nóng của Hà Vũ đặt lên người, Lý Hiểu Sính mới nhớ ra cô quên che những bộ phận quan trọng của mình.

Hơn nữa để trông xinh đẹp, cô vẫn chỉ mặc bộ đồ lót một lớp ren siêu mỏng, anh trai chắc chắn đã nhìn thấy hết bộ ngực nhỏ của cô rồi, cả quầng vú hồng hào và núm vú nhỏ nhắn của cô nữa.

Lòng tự trọng không cho phép Lý Hiểu Sính rụt rè trước mặt Hà Vũ, cô cố gắng giả vờ bình tĩnh, lặng lẽ kẹp chặt chân, thân dưới của cô có rất nhiều lông, nhìn có hơi dọa người.

Tầm mắt dâm tà của Hà Vũ liên tục quét khắp cơ thể cô, đặc biệt dừng trước ngực và âm hộ lâu nhất, anh nhìn một lúc lâu, núm vú của Lý Hiểu Sính đã dựng đứng, ngay cả huyệt nhỏ cũng rỉ ra thứ gì đó ẩm ướt và trơn trượt.

“Cuối cùng thì anh đã biết tại sao chưa?” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Hiểu Sính đỏ bừng vì tức giận, trên mũi xuất hiện những giọt mồ hôi đáng yêu.

“Biết rồi, biết rồi.” Hà Vũ lặng lẽ kéo quần xuống để làm thứ phình ra dưới thân anh bớt rõ ràng hơn, sau đó anh đi đến trước mặt Lý Hiểu Sính, nghiêm túc nói: “Em gái, em vẫn chưa trưởng thành cho lắm.”

“Ý anh là gì?” Lý Hiểu Sính trừng lớn mắt, cô hỏi anh với giọng điệu không mấy vui vẻ.

Bình luận

Để lại bình luận