Chương 4

Sau khi vua Hùng Vương long trọng trao Mỵ Nương cho Sơn Tinh, chàng trai núi rừng hùng vĩ đã dùng phép thần thông biến một đám mây trắng thành cỗ xe ngựa bay lượn, đưa tân nương cùng bốn cung nữ trung thành về động phủ trên đỉnh Ba Vì. Không khí núi rừng ban đêm se lạnh, nhưng lòng Mỵ Nương lại nóng bỏng như lửa đốt, nhớ lại những khoảnh khắc chàng đặt côn thịt nóng hổi lên mu lồn non tơ của mình. Động phủ rộng lớn, được chiếu sáng bởi những viên ngọc phát quang, với giường ngọc êm ái trải lụa hồng, chờ đón đêm động phòng hoa chúc.
Sơn Tinh ôm chặt Mỵ Nương, thì thầm vào tai nàng: “Nương tử, từ nay em là của ta, ta sẽ khiến em ngập tràn trong dục vọng bất tận.” Mỵ Nương đỏ mặt, cơ thể run rẩy dưới lớp xiêm y mỏng manh, lồn non đã ướt át từ lúc lên xe mây. Chàng nhẹ nhàng cởi bỏ y phục của nàng, để lộ thân hình thiếu nữ mịn màng, cặp vú tròn trịa với núm hồng tươi tắn, và mu lồn đen nhánh lông tơ. “Chàng… thiếp sợ lắm,” Mỵ Nương thì thào, nhưng đôi mắt long lanh háo hức.
Không vội vã, Sơn Tinh gọi bốn cung nữ – Thủy Tiên, Phượng Tiên, Trúc Tiên và Tiên – lại gần. “Các ngươi đã hứa hầu hạ nương tử, nay hãy cùng ta làm nàng hạnh phúc.” Các nàng cung nữ, vẫn nhớ lời chàng hứa đụ hết thảy, nhanh chóng cởi bỏ y phục, thân thể trẻ trung phơi bày dưới ánh ngọc lung linh. Thủy Tiên, cô bé 14 tuổi lanh lợi, quỳ xuống liếm nhẹ mu lồn Mỵ Nương, làm nàng rên rỉ: “Ồ… Tiên nhi, mút nhẹ thôi… thiếp ướt hết rồi.”
Sơn Tinh cười lớn, móc ra côn thịt to lớn, đã cương cứng như trụ đá. Chàng dùng phép biến hình, khiến côn thịt rung động nhẹ, chạm vào hột le của Mỵ Nương. Nàng giật bắn, khí âm tuôn ra ướt đẫm. “Bây giờ, ta sẽ phá trinh em,” chàng thì thầm, đẩy nhẹ đầu khấc vào khe lồn chật hẹp. Mỵ Nương kêu lên đau đớn xen lẫn khoái lạc, máu trinh nhỏ giọt xuống giường ngọc. Chàng đẩy sâu hơn, nhịp nhàng dập vào, mỗi cú thúc khiến lồn nàng co thắt ôm chặt. “Chàng ơi… sâu quá… thiếp chết mất!”
Trong lúc đó, các cung nữ không nhàn rỗi: Phượng Tiên bú vú Mỵ Nương, Trúc Tiên nút lưỡi nàng, Tiên dùng tay vuốt ve đít chàng, còn Thủy Tiên liếm bi của Sơn Tinh từ dưới. Không khí động phủ ngập tràn tiếng rên rỉ, mùi dâm thủy lan tỏa. Sơn Tinh tăng tốc, dập mạnh mẽ, khiến Mỵ Nương xuất khí liên hồi, cơ thể run bần bật. “A… thiếp ra… khí thiếp ứa hết rồi!” Nàng hét lên, âm đạo siết chặt côn thịt chàng.
Chàng không dừng, kéo Thủy Tiên lên, đút côn thịt còn ướt khí Mỵ Nương vào lồn cô bé. Thủy Tiên rên lớn: “Chủ nhân… to quá… xé em rồi!” Chàng dập vài cái, rồi rút ra, quay lại với Mỵ Nương. Cứ thế, chàng luân phiên đụ hết thảy, biến đêm tân hôn thành buổi tiệc dục vọng nhóm. Cuối cùng, Sơn Tinh gầm lên, bắn tinh trùng nóng hổi vào sâu tử cung Mỵ Nương, dư thừa tràn ra ướt cả đùi nàng. Các cung nữ liếm sạch, chia sẻ tinh dịch như báu vật.
Mệt mỏi nhưng hạnh phúc, Mỵ Nương ôm chàng: “Thiếp mãi là của chàng.” Sơn Tinh mỉm cười, nhưng linh cảm mách bảo rằng Thủy Tinh chưa chịu thua, cuộc chiến dục vọng và phép thuật chỉ mới bắt đầu.

Bình luận

Để lại bình luận