Chương 4

Cô Bích Như cũng nhìn tôi. Ánh mắt của cô chất chứa một cảm xúc phức tạp, vừa buồn bã, vừa thương hại, vừa tức giận. Tôi không thể biết.

Nhưng cô ấy không nói gì cả. Đột nhiên tôi lấy hết can đảm, nói lớn giọng với cô:

“Cô ơi, con vô phòng tắm nhà cô để đi đái!”

Nói xong, tôi quay lưng về phía cô, cởi dây nịt quần ra và bắt đầu đái.

Tôi thực sự lo lắng rằng mình không thể đái được, và tôi sẽ làm trò hề trước mặt cô giáo của mình. Nhưng tôi rặn mạnh và vẫn đái ra nước. Sau khi đái xong, tôi thở phào nhẹ nhõm.

Tôi kéo khóa quần, quay người lại và ngẩng đầu bước đi mà không thèm nhìn cô ấy. Thực ra, tim tôi đập rất mạnh, và tôi thực sự không biết phải làm gì tiếp theo.

Nhưng khi tôi đi được vài bước thì bỗng nghe tiếng thở dài của cô Bích Như từ phía sau, và sau đó một tiếng nói nhỏ nhẹ truyền đến tai tôi:

“Tiểu Minh, con là học trò của cô, cô có trách nhiệm chăm sóc cho con. Cô rất thương yêu và lo lắng cho con, con có hiểu không? Vì con, cô sẵn sàng làm mọi thứ và sẽ chịu mọi trách nhiệm.”

Tôi đột ngột dừng bước, quay lại và thấy cô Bích Như đưa hai tay lên ngực mình. Cô đang cởi cúc áo ra, để lộ cái cổ trắng ngần. Trong đầu tôi thoáng hiện lên hình ảnh hai mông đít to tròn và trắng như tuyết của cô dưới ánh trăng đêm ấy.

Lúc này tôi chỉ cảm thấy ù ù trong đầu. Máu dồn hết lên, tôi lao nhanh đến cô, đẩy cô ngã xuống lớp cát ướt làm nền nhà.

“Đừng Tiểu Minh ơi, đừng mà, ở đây không được…”

Cô kêu lên một cách khẩn khoản, nhưng giọng cô rất nhỏ, nghe như cô đang rên rỉ với tôi. Giờ đây tôi không còn quan tâm gì thêm nữa. Tôi cảm thấy khẩn trương, vội vàng cởi áo của cô.

Cô Bích Như muốn ngăn tôi lại theo bản năng, nhưng cô không dám dùng quá nhiều lực. Chúng tôi xô đẩy trong một lúc, và có lẽ cô đã nhận ra rằng nó chỉ kéo dài thời gian hơn, vì vậy sức chống cự của cô yếu đi. Cuối cùng, tôi cũng cởi được áo của cô ra.

“A…”

Cô kêu lên, và theo bản năng lấy tay che ngực. Tôi thô bạo kéo tay cô ra. Một cặp vú phổng phao và trắng nõn bật ra ngoài trước mặt tôi. Vú cô Bích Như to lớn phổng phao, ú na ú núc. Thật là đẹp đẽ làm sao. Ôi cặp vú của đàn bà!

Mặc dù vú cô Bích Như hơi xệ xuống một chút vì tuổi tác, nhưng chúng vẫn rất đầy đặn. Đặc biệt là hai núm vú nhỏ màu đỏ sẫm, khiến người ta chỉ muốn nuốt chửng nó trong một ngụm.

Đây là lần đầu tiên tôi được nhìn thấy vú đàn bà rõ như vậy. Tôi nuốt nước miếng một cách khó khăn. Thế rồi tôi lập tức lao tới, cúi xuống cắn lấy núm vú của cô và bú mút một cách thèm thuồng.

“Kìa Tiểu Minh, đừng mà, đừng làm ở đây kẻo có người nhìn thấy đó. Không được mà… Được rồi, cô sẽ cho con, mình vô trong đi, đừng ở đây nữa, cô…”

Nhưng tôi không thể kiểm soát được những điều này. Niềm vui thú bị cấm đoán khiến tôi quên đi những gì cô nói. Một hồi sau, tôi thấy mình nằm trên người cô Bích Như, bú vú cô và sờ soạng cơ thể cô một cách nôn nóng. Cô vùng vẫy vài lần, cuối cùng đành bất lực trong sự vô vọng. Sau đó cô dần bình tĩnh lại.

Nhân cơ hội, tôi luồn tay vào trong quần cô và khi cởi mạnh, gấu quần của cô bị cởi xuống khỏi eo. Tôi ngồi dậy, nắm lấy gấu quần và kéo mạnh xuống. Cô nhấc đít lên một cách vô thức và khi tôi đứng dậy, tôi kéo quần ngoài của cô ra khỏi người cô, để lộ đôi chân thon thả. Chân cô Bích Như rất trắng trẻo, làn da cô sáng bóng. Cô liền kẹp chặt hai chân của mình lại.

Tôi nhìn chằm chằm vào đôi chân dài của cô giáo tôi và nuốt nước miếng. Ngay lập tức, tôi cúi xuống nắm lấy cái quần lót màu đỏ của cô.

Lúc này, cô đột nhiên nắm chặt tay tôi và không cho tôi cử động nữa. Tôi cố gắng kéo mạnh nhưng không được. Không hiểu cô lấy đâu ra một sức lực mạnh mẽ như vậy. Tôi thở hổn hển, nhìn chòng chọc vào cô giáo đoan trang của mình đang nằm trên mặt đất.

Bình luận

Để lại bình luận