Chương 4

: Em chết mất… em ra…

Lúc này, Bích Trân đã nếm được cảm giác sảng khoái khi cắm rút, những cú đâm chậm rãi của Lê Ngọc Minh không những không làm cô hết ngứa mà còn khiến cô hơi khổ sở.

Bích Trân lúc này rất cần những cú sục mạnh mẽ của Lê Ngọc Minh vào lồn mình để cảm nhận khoái cảm, nhưng cô xấu hổ không thể nói thành lời, đành phải nâng và vặn mông để có thể lấp đầy khoảng trống trong lồn mình.

Bích Trân vặn vẹo như thế, không ngừng nâng mông lên, lồn được gãi đã ngữa, nhưng cái miệng nhỏ vẫn không ngừng kêu lên:

“Á… anh… anh… thật sự… cắm vào… hức… em… phải làm sao bây giờ… haizzz… em… là người của anh… anh… anh… anh nhất định phải… cưới em… nếu không… người ta làm quỷ… cũng sẽ không tha cho anh đâu… ưmmm… ahhh…”

Lê Ngọc Minh đang cắm rút thoải mái, lại nghe Bích Trân nói muốn gả cho anh, bảo anh hãy cưới cô, anh cười rạng rỡ nói:

“Ồ… em gái ngoan, anh nhất định sẽ cưới em. Em không cần phải sợ hãi, cứ ở bên anh, anh sẽ yêu em thật nhiều, cục cưng của anh.”

“Này… ưmm… em… đã là người của anh… hức… người ta… muốn để anh… vui vẻ… người ta… muốn để anh trai chơi… khiến anh trơi chơi sướng… ahhh… đó… được rồi… anh trai à… đụ em đi… ahhh… em gái để anh đụ thỏa thích… ahhh… cắm vào… thúc mạnh vào… ahhh…”

Lê Ngọc Minh không ngờ rằng Bích Trân sẽ vui vẻ như vậy, khiến anh ngây ngất đâm mạnh vào lồn nhỏ của cô, Bích Trân vừa nếm mùi tình phải cắn răng, hét lên với giọng dâm đãng:

“Ahhh… anh trai… anh… anh trai tốt… đụ mạnh vào… đụ em gái chết… ôhh… ahhh… dù sao… em đã là… của anh rồi… tùy anh… cắm… ahhhhh… tốt nhất là anh… đụ chết em đi… ưmmm… .sướng quá… ahhhh…”-

“Hức… ahhh… đúng rồi…đúng rồi… như vậy… anh tuyệt quá… ưmmm… cắm vào đi… người ta sướng…ah… chết mất… ây da… ahhh…”

“Ưmmmm…anh trai thân yêu… đụ mạnh vào… ách… chỗ đó… đụ chết em đi… sướng chết mất… ôiiiii… ahhhh… em… em… không nổi nữa… sắp chết rồi… cho anh… ưmmm… ahhh… ra… em ra…”

Một dòng nước dâm mạnh mẽ từ lồn nhỏ bắn thẳng vào quy đầu to lớn của Lê Ngọc Minh, chảy tràn trong toàn bộ lồn nhỏ, chảy ra ngoài, để lại một vùng ướt lớn trên tấm nệm dưới mông của Bích Trân, cô sướng nằm liệt trên giường.

Lúc này Lê Ngọc Minh đang mạnh mẽ cắm rút, nhìn thấy Bích Trân tiết nước dâm, yếu ớt nằm trên giường, khiến anh cắm vào không có sức, rất nhàm chán. Vì vậy anh đổi sang cách khác, chậm rãi thọc vào ra khỏi lồn, tay xoa xoa bộ ngực hồng hào của Bích Trân, hy vọng khơi dậy ham muốn của Bích Trân một lần nữa.

Chẳng bao lâu, Bích Trân yếu đuối đã bị Lê Ngọc Minh khiêu khích, có đủ khí lực để chấp nhận khiêu chiến của anh. Cô chậm rãi nâng mông lên, vặn vẹo người, hai tay ôm chặt anh, hôn lấy môi anh, chủ động lè lưỡi mút nhau say đắm.

Lê Ngọc Minh nhìn Bích Trân lại trở nên dâm đãng, điều này khơi dậy động lực của anh, vùi đầu chăm chỉ, mãnh lực rút, ra sức cắm, dần dần Bích Trân hét lên đầy nhục dục:

“Chỗ đó… ahhh… ưmm… Ngọc Minh… anh… anh… anh thật giỏi… anh cắm vào… người ta… sướng… chết mất… ahhh…”

Lần đầu tiên nếm trái cấm, cô đã nếm được khoái cảm chóng mặt khi phóng thích tinh âm. Lúc này, Bích Trân dường như còn muốn dâm đãng hơn. Cô không ngừng đẩy mông lên xuống, vặn vẹo thô bạo, tập trung toàn lực dồn vào mông để hợp tác với những cú đâm của Lê Ngọc Minh.

Anh nhìn Bích Trân, thường ngày rất dịu dàng, ít nói, không ngờ khi anh xâm nhập vào lồn của cô, cô lại dâm đãng như vậy, khiến anh hưng phấn, cảm giác này càng tăng thêm sức đụ mãnh liệt, anh dũng mãnh đâm vào lồn của Bích Trân.

Lúc này, toàn thân cô đổ đầy mồ hôi, không ngừng run rẩy, hai tay nắm chặt chiếc gối, đầu không ngừng lắc lư, toàn thân ra sức vặn vẹo, bắp chân bay nhảy giữa không trung, cái miệng nhỏ nhắn đầy nước bọt, hét lên dâm đãng:

“Ưmmm… anh… anh trai tốt… đụ… đụ em, cắm em… sướng chết mất… ahhh…”

“Em… ahhh… yêu anh… ôi… ưmmm… anh à… đụ em đi… em… sướng quá… ưmmm… người ta… không thể sống thiếu anh… ahhh… em yêu anh vô cùng… ahhh… sướng quá… ưmm… ahhhh…”

“Đừng… chỗ đó… Ngọc Minh… ahhhh…chị… làm ơn… đừng… rời khỏi em… ahhhh…”

“Ahhhh… em… sắp, sắp ra… ưmmm… anh đụ em mạnh vào… ahhh… mạnh hơn nữa… thực sự… không nổi nữa… nhanh… nhanh… mạnh hơn… ahhh…”

Lê Ngọc Minh bị Bích Trân vặn vẹo, cô liên tục hét lên những lời tục tĩu, đã kích thích thần kinh anh muốn hỏng mất, lúc này anh cũng hét lên an ủi:

“Em gái… Bích Trân… em dâm quá… rất dâm… anh yêu em nhiều lắm… anh cũng sắp ra rồi… Đợi anh, để anh chết trong lồn em… shhh… ưmm… đợi anh sắp…”

“Ưmm… hức em sắp chết rồi… thực sự… không chịu được nữa… anh ơi… anh… ưmmm… nhanh lên… em sắp ra rồi… Á ahhhh… không đợi được nữa… anh yêu của em… em ra ahhhhh… ôii… xấu hổ quá…”

Lại một loại âm khí nồng nặc mạnh mẽ đánh vào quy đầu lớn của Lê Ngọc Minh, anh đang hưởng thụ thời khắc mấu chốt, kinh hãi đến mức hoàn toàn suy sụp, rùng mình, tinh dịch phóng ra, một dòng tinh khiết thô to, nóng bỏng phun ra, đánh vào giữa lồn của Bích Trân.

________________

Bình luận

Để lại bình luận