Chương 4

: Sáng Sớm Tỉnh Mộng và Những Ngày Cuồng Nhiệt

Khi ánh bình minh vừa ló dạng, những tia nắng đầu tiên len lỏi qua rèm cửa, chiếu sáng căn phòng nơi Niger và Tiểu Vũ vẫn còn quấn quýt trong hơi ấm của nhau. Niger khẽ động đậy, cảm nhận một vật gì đó chạm vào má mình. Hắn lười biếng mở mắt, với tay lấy vật ấy và nhận ra đó là một que thử thai. Đôi mắt hắn nheo lại, chăm chú nhìn vào hai vạch đỏ hiện rõ trên que, ánh sáng yếu ớt từ cửa sổ làm nổi bật màu sắc ấy. Một nụ cười kinh hỉ dần nở trên môi hắn. “Em mang thai rồi sao, Tiểu Vũ?” Hắn quay sang hỏi, giọng điệu vừa tò mò vừa phấn khích, như thể vừa phát hiện ra một kho báu quý giá. Tiểu Vũ nằm bên cạnh, cơ thể trần truồng mềm mại vẫn còn in hằn những dấu vết của cuộc hoan lạc đêm qua, đôi mắt nàng long lanh nhưng không đáp lại, chỉ khẽ mỉm cười, ánh nhìn ẩn chứa điều gì đó bí ẩn.

Niger ngáp dài, vươn vai ngồi dậy, cơ bắp săn chắc lấp lánh dưới ánh sáng mờ nhạt. Hắn quyết định sẽ chia sẻ “tin vui” này với Đường Tam, người mà hắn gọi là “khách hàng” với giọng điệu trêu chọc. Nhưng trước khi rời khỏi giường, hắn không kìm được mà cúi xuống, hôn nhẹ lên trán Tiểu Vũ, bàn tay lướt qua bụng dưới phẳng lì của nàng, nơi có thể đang cưu mang một sinh linh mới. “Em thật sự là báu vật của anh, Tiểu Vũ,” hắn thì thầm, giọng đầy chiếm hữu. Tiểu Vũ khẽ cựa mình, đôi má ửng hồng, nhưng ánh mắt nàng giờ đây đã khác. Không còn vẻ áp lực hay lo lắng như những ngày trước, thay vào đó là sự tự tin và thỏa mãn. Nàng biết rõ, việc nàng và Đường Tam chưa có con không phải lỗi của nàng, mà là vấn đề từ phía anh ấy. Điều này dường như giải phóng nàng khỏi gánh nặng, khiến nàng chìm sâu hơn vào vòng tay của Niger.

Tiểu Vũ nhìn chằm chằm vào Niger, ánh mắt nàng cháy bỏng, đầy dục vọng. Hắn nhận ra điều đó, nở nụ cười nham hiểm, kéo nàng sát vào lòng. “Sao thế, cô gái nhỏ? Muốn thêm một lần nữa trước khi anh đi báo tin à?” Hắn trêu, bàn tay thô ráp lướt xuống, vuốt ve âm hộ đỏ sưng của nàng, nơi vẫn còn ướt át từ những lần xuất tinh đêm qua. Tiểu Vũ rên khẽ, “Ư… Niger… anh… đừng chọc em nữa…” Nhưng cơ thể nàng phản bội lời nói, tự động vặn vẹo, ép sát vào hắn, mời gọi. Niger không chần chừ, đè nàng xuống giường, con cặc đen nhánh khổng lồ lại cương cứng, sẵn sàng chiếm lĩnh. “Aaa… Niger… nhẹ thôi… em… em vẫn còn đau…” Tiểu Vũ rên rỉ, nhưng giọng nàng nhanh chóng chuyển sang dâm đãng, “Nhưng… sướng quá… anh ơi… đâm sâu vào… em muốn anh…” Hắn cười lớn, thúc mạnh vào sâu bên trong, âm hộ nàng co thắt chặt lấy hắn, tiếng da thịt va chạm “bạch bạch” vang lên liên hồi, hòa quyện với tiếng rên của nàng: “Mạnh nữa… Niger… địt em đi… em là của anh… aaa… sướng chết mất…”

Cuộc ân ái kéo dài từ sáng sớm đến tận chạng vạng, rồi lại từ chạng vạng sang ngày hôm sau, ngày thứ ba, thậm chí ngày thứ tư. Không gian căn phòng nhỏ trở thành đấu trường của dục vọng, nơi Niger và Tiểu Vũ chìm đắm trong khoái lạc không ngừng nghỉ. Họ làm tình ở khắp nơi: từ trên giường êm ái đến bệ cửa sổ lạnh lẽo, từ phòng ăn đầy mùi thức ăn đến phòng khách với chiếc sofa nhàu nhĩ, rồi đến cả nhà vệ sinh và cửa hiên lộng gió. Trang phục của Tiểu Vũ thay đổi liên tục, như thể nàng đang trình diễn một buổi thời trang dâm dục: từ bộ đồ thỏ trắng nhỏ nhắn ôm sát cơ thể, đến trang phục thỏ nữ lang gợi cảm với đôi tai giả và chiếc đuôi bông nhỏ xinh, rồi đến tạp dề lõa thể chỉ che được phần trước, và cuối cùng là bộ đồng phục học sinh bó sát, làm nổi bật đường cong hoàn mỹ của nàng. Nhưng duy chỉ có một thứ không đổi: âm hộ đỏ sưng, dính đầy tinh dịch trắng đục của Niger, và những que thử thai ngày càng chất đống dưới gối đầu, như minh chứng cho sự chiếm hữu mãnh liệt của hắn.

Mỗi lần Niger xuất tinh vào sâu trong tử cung Tiểu Vũ, nàng đều rên rỉ trong khoái cảm tột độ, “Aaa… nóng quá… tinh dịch của anh… đầy trong em… em muốn nữa… Niger… bắn nữa đi…” Cơ thể nàng co giật, đôi chân run rẩy ôm chặt lấy hông hắn, như không muốn để hắn rời đi. Đường Tam, trong khi đó, chỉ có thể đứng ngoài lề, ánh mắt đau đớn nhìn người con gái mình yêu chìm đắm trong vòng tay người đàn ông khác. Một ngày nọ, một que thử thai không thể giấu nổi nữa được Tiểu Vũ đưa đến tay anh. Đường Tam không nói không rằng, nắm tay nàng, kéo nàng rời khỏi căn phòng ấy, ánh mắt anh đầy sự bất lực và đau khổ.

Họ đến bệnh viện, nơi một y tá vui vẻ thông báo: “Đứa con sinh non của anh chị trông khỏe mạnh, cường tráng thế này, chỉ là dù là bé trai cũng hơi xấu xí một chút, đen đúa một chút, chẳng giống anh chút nào.” Đường Tam cười gượng, cố che giấu nỗi đau trong lòng, “Mẹ nó lúc mang thai uống xì dầu nhiều quá mà.” Tiểu Vũ ngồi đó, ôm đứa trẻ da đen nhỏ bé trong lòng, thuần thục cho nó bú sữa mẹ. Đứa trẻ ngừng khóc, hạnh phúc mút mát, trong khi Niger đứng cạnh, nhún nhảy mông, trêu chọc: “Đói bụng rồi phải không, cô gái nhỏ? Hay là em muốn anh cho em thêm một lần nữa?” Tiểu Vũ cười khúc khích, ánh mắt lấp lánh dục vọng, “Em thích làm tình với anh lắm, Niger. Nếu bị quay phim, em còn hứng hơn nữa! Làm gì chứ!” Nàng rên rỉ, giọng đầy dâm đãng, khiến Đường Tam chỉ biết cúi đầu, siết chặt chiếc áo lót ren trong tay.

Những ngày sau, Tiểu Vũ và đứa trẻ biến mất khỏi vương quốc của Đường Tam. Nhưng điều khiến anh đau đớn hơn cả là những đoạn băng ghi hình bắt đầu lan truyền trên mạng. Nội dung tất cả đều là cảnh Tiểu Vũ quấn quýt với Niger, cơ thể nàng trần truồng, âm hộ đỏ sưng bị con cặc đen khổng lồ của hắn chiếm đoạt, từng cú thúc mạnh mẽ khiến nàng rên rỉ không ngừng: “Aaa… Niger… mạnh nữa… em sướng… bắn vào em đi…” Thậm chí, trong một số đoạn băng, Đường Tam xuất hiện, ngồi im lặng bên bàn ăn, chứng kiến Tiểu Vũ bị Niger thao túng, thậm chí bị bắt tự mình cởi quần áo của nàng để phục vụ hắn. Điều đau lòng hơn là những bí mật mà ngay cả Đường Tam cũng không biết: que thử thai biểu hiện mang thai được giấu dưới gối suốt ba tuần lễ, và Tiểu Vũ dường như đã hoàn toàn thuộc về Niger, cả thể xác lẫn tâm hồn.

Trong đêm khuya, khi Đường Tam mất ngủ, ánh mắt trống rỗng nhìn vào bóng tối, ở một nơi khác trên Trái Đất, mặt trời vừa lặn. Niger lại hỏi, “Lại mang thai à?” Tiểu Vũ cười khúc khích, ném que thử thai sang một bên, “Không có đâu~” Nàng vặn vẹo mông, âm hộ lại một lần nữa bị con cặc đen nóng rực của hắn lấp đầy. Tiểu Vũ rên rỉ, “Aaa… Niger… em sướng… địt em nữa đi… em muốn anh bắn đầy em… đến bình minh…” Cơ thể nàng co giật, chìm đắm trong khoái lạc, trong khi Đường Tam chỉ còn lại nỗi đau và sự bất lực.

Bình luận

Để lại bình luận