Chương 4

– Dạ con biết rồi

Tôi nghe đến cắt chi tiêu, mặt mày liền xám xịt sợ hãi, nhưng mà nghĩ đến cảnh mẹ với người đó từ khách sạn đi ra, lại ôm eo nhau, tôi không tin hai người chỉ là bạn bình thường, chẳng qua mẹ thấy tôi còn nhỏ nên tính gạt tôi mà thôi, ai ngờ tuy tôi còn nhỏ nhưng đầu óc lại không hề nhỏ.

Im lặng ngồi ăn cơm, ăn xong thì mẹ bắt tôi vào học bài. Ngồi học bài nhưng tâm trí cứ để đâu đâu chả học nổi, cầm 1 số tiền lớn hơn 100 nghìn, nên tôi chỉ muốn chạy ra ngoài rủ thằng Tí đi chơi nét nhưng mẹ lại còn đang ở nhà nên cũng không dám. Cố học nhưng học mãi chả thuộc chữ nào.

Thế là tôi bực mình, đành đứng dậy đi xuống dưới lầu tính lấy ly nước để uống mà lúc đó tôi nhìn qua phòng mẹ không thấy mẹ đâu, lại nghe trong nhà vệ sinh có tiếng nước xối xả xuống. Tôi nghĩ là mẹ tôi tắm trong đó, vì thoái quen của mẹ tôi là rất sạch sẽ, 1 ngày bà có thể tắm đến 2-3 cử. Nghĩ vậy tôi đi lấy nước uống, vừa quay đầu lại thì bất ngờ trong phòng mẹ reo lên 1 tiếng tin nhắn.

Lại xoay đầu nhìn vào trong phòng mẹ thấy điện thoại mẹ sáng màn hình lên không biết là ai nhắn tin giờ này nhỉ, tôi theo phản xạ tự nhiên đi vào phòng mẹ thường ngày khi có điện thoại reo hay tin nhắn mà mẹ bận hay không biết tôi cũng thường cầm điện thoại báo cho mẹ biết nên vì thế lúc này đi vào tôi liền cầm điện thoại lên. Vừa cầm lên thấy phần bong bóng tin nhắn hiện lên với tiêu đề. ” Em làm gì đấy, nhớ em quá à ”

Tôi sững người. Nhìn vào tên để Nguyễn Hữu Thành ảnh đại diện rất giống với người đàn ông mà khi chiều đi về tôi gặp vì thế tôi sinh ra chút hiếu kỳ, còn nhắn tin tình tứ nhớ em như này mà mẹ bảo chỉ là bạn thôi sao. Giờ phút này lòng tin của tôi với suy nghĩ ban đầu đã chắc chắn. Nhưng muốn biết thêm thông tin về chuyện bí mật giữa mẹ và người đàn ông kia nên tôi chần chừ không muốn đưa điện thoại cho mẹ sớm. Thế là ấn vào gõ mật khẩu là ngày sinh của tôi sau đó là vào phần tin nhắn lướt lên trên cùng đọc hết tin cũ trước rồi tới tin mới. Mới vào thì chú Thanh nhắn tin

– Như, anh nhớ em quá.. Tối nay không có em anh ngủ không được..

– Xạo quá đi, nhớ người ta thật không ? Hay là chỉ dẻo miệng nịnh nọt .

– Anh, nhớ thật mà, không khi nào mà anh không nhớ đến em… Yêu em.. Hết lòng.

– Hì, hì… Em cũng vậy, mà nay lại chủ động nhắn tin em, lại còn nói mấy lời sến súa vậy nữa, nói đi có chuyện gì à…

– Hì hì, chỉ có em mới hiểu anh, anh đang ở khách sạn chỗ cũ, em rãnh không qua đây với anh được không, cái thằng em của anh nó lại cửng lên khi nhớ em rồi.

Chú Thành nhắn tin, sau đó còn đính kèm một tấm ảnh, chú ngồi trên ghế sofa trên thân mặc lấy cái áo lông choàng màu trắng, nhưng không cài nút áo để lộ ra phần bụng và phần bên dưới, tôi nhìn thấy phần bên dưới là hình con cu chú hiện ra, nó to dài khủng khiếp ước chừng không dưới 17cm, đầu khắc còn đỏ hỏn xung quanh là gân xanh uốn lượn quanh. Nhìn thôi mà tôi thấy khiếp sợ. Ấy thế mà mẹ tôi lại để icon mặt cười, phía sau còn có thêm cái icon mặt thè lưỡi ra liếm mép. Kèm theo một dòng tin nhắn.

– Ầy chà, to thế cơ à, lại tính đè tôi ra ăn hiếp tôi đây mà…

Bình luận

Để lại bình luận