Chương 4

: Mẹ đẹp quá, bị bạn học nhìn lén
Tui đứng đó, mồ hôi nhễ nhại, vừa quét xong cái lớp đầy bụi bặm, mệt muốn đứt hơi. Trong lòng tui chửi thầm thằng Trương Quốc Cường cả trăm lần: “Mẹ nó, đáng đời mày bị mẹ bỏ rơi!” Nhưng chửi thì chửi, tui vẫn phải làm xong cái trực nhật này để còn dẫn nó về nhà ăn cơm. Tui quay sang nhìn nó, ngồi chễm chệ ở góc lớp, lườm tui với ánh mắt đắc ý: “Xong chưa, Thanh Minh? Lẹ lên, tao đói lắm rồi. Về nhà mày ăn cơm, đi!”
Tui thở dài, cố nặn nụ cười méo mó: “Dạ, xong rồi, Cường ca. Đi thôi, về nhà em ăn cơm. Nhưng mà… anh đừng chê đồ ăn nhà em đơn giản nha!” Trong lòng tui chỉ mong nó từ chối, bảo không đi nữa, nhưng đời nào có cái kỳ tích đó. Thằng Cường cười khẩy, vỗ vai tui cái bốp làm tui suýt ngã: “Yên tâm, tao dễ tính. Đi lẹ!”
Về đến nhà, tui đẩy cửa bước vào, cố giữ vẻ tự nhiên như mọi ngày: “Mẹ ơi, con về rồi!” Tui hét lên, hy vọng mẹ nghe thấy mà chuẩn bị tinh thần, vì tui biết mang thằng Cường về là cả một vấn đề. Giọng mẹ từ trong nhà vang ra, ngọt ngào như rót mật: “Thanh Minh về rồi hả con? Cơm nước mẹ để sẵn trên bàn, còn nóng hổi đó. Rửa tay đi rồi ăn, mẹ đang lau nhà đây!”
Nghe giọng mẹ, tui thầm kêu khổ. “Chết mẹ, đừng để thằng Cường thấy mẹ trong bộ dạng này!” Tui liếc sang nó, quả nhiên, mắt nó sáng rực, dán chặt vào hướng giọng mẹ phát ra. Tui biết ngay mà, mẹ tui ở nhà lúc nào cũng ăn mặc thoải mái, không phòng bị gì hết. Mà với cái nhan sắc và thân hình của mẹ, chỉ cần lộ ra một chút là đủ làm người ta đứng hình.
Tui chưa kịp nghĩ gì thêm, cảnh tượng trước mắt làm tui và thằng Cường đồng loạt hóa đá. Mẹ tui đang ngồi xổm lau nhà, quay lưng về phía tụi tui. Đôi chân thon dài của mẹ hơi cong, cặp mông tròn trịa, mẩy căng đội lên cao vút, như đang mời gọi. Mẹ mặc cái quần lót cotton hồng phấn mỏng dính, ôm sát lấy cặp mông, chỉ che được mỗi cái khe giữa hai bờ mông trắng muốt. Hai bên mông lộ ra gần hết, trắng ngần, mịn màng, làm tui đứng đó mà miệng khô khốc. Tệ hơn nữa, vì tư thế ngồi xổm, cái quần lót mỏng manh đó bị kéo căng, lộ rõ cả đường nét hai mép lồn đầy đặn, hơi lõm vào ở giữa, đúng là cái “lồn tiêu hồn” mà đám con trai trong trường hay thì thầm mơ tưởng. Thậm chí, tui còn thấy vài sợi lông lồn nghịch ngợm lòi ra bên rìa quần, làm tui vừa ngượng vừa bối rối.
Thằng Cường đứng bên cạnh, mắt trợn tròn, miệng há hốc, nhìn như muốn nuốt chửng mẹ tui. Tui biết nó đang nghĩ gì, cái thằng dâm dê này chắc chắn đang tưởng tượng đủ thứ bậy bạ. Tui muốn hét lên để mẹ biết mà che lại, nhưng cổ họng tui như bị bóp nghẹt, không thốt ra được lời nào. Trong lòng tui rối bời, vừa tức vì mẹ bị nhìn lén, vừa lo thằng Cường biết mẹ tui là giáo viên của nó. Nếu nó biết mẹ con tui là mẹ con thật, chắc chắn tui sẽ bị nó hành thêm cả trăm lần nữa.
Tui cố lấy lại bình tĩnh, lẩm bẩm trong đầu: “Thôi kệ, phải tìm cách phong tỏa miệng thằng này. Có gì thì xuất huyết một lần, mua chuộc nó là xong!” Nhưng nhìn cái ánh mắt hau háu của nó, tui biết mọi chuyện không đơn giản vậy đâu.

Bình luận

Để lại bình luận