Chương 4

– Okie, vậy mình về thôi em…

Trên đường về nhà, nàng ngồi thừ ra như người mất hồn. Vừa về đến nhà, nàng vội vàng thay đồ, tôi nói để tôi chở nàng đi nhé. Nàng bảo:

– Anh ở nhà nghỉ đi, giờ em lên công ty rồi đi với sếp em.

Nói rồi nàng luống cuống rời khỏi nhà.

Công việc của 2 chúng tôi không liên quan đến nhau quá nhiều nên trước giờ chúng tôi không hay tâm sự với nhau về chuyện công việc nhiều, Thảo Vy thường hay kể về các mối quan hệ trong công ty của nàng cho tôi nghe thôi, nàng khéo léo trong cư xử nên cũng được nhiều người quý mến. Còn công việc chuyên sâu của nàng thì tôi không biết gì cả.

Nằm nhà ngủ 1 giấc đến 4h chiều, nhìn điện thoại thì thấy tin nhắn của nàng…

– Công việc phát sinh nên có thể hôm nay em về muộn, anh ra ngoài ăn nhé, đừng chờ em…

– Em nhớ ăn uống và giữ sức khỏe nha, yêu em.

Tôi nhắn lại cho nàng, rồi đi tắm cho tỉnh táo, thấy cũng không biết làm gì nên nhắn cho 2 thằng bạn thân rủ đi uống vài chai sinh tố lúa mạch, hẹn nhau qua khu Trung Sơn làm chút lẩu dê cho sung sức. Bình thường chúng tôi cũng ít khi qua đây vì xa khu tôi ở.

Ngồi lai rai được 5 chai, bắt đầu hơi tê tê rồi thì bỗng tôi khựng lại, bên kia đường, vừa bước ra khỏi 1 khách sạn và leo lên xe hơi là bóng dáng 1 người con gái quen quen, nhìn như Thảo Vy vậy, dáng người ấy, bộ đồ nàng mặc lúc trưa, làm sao tôi có thể nhầm lẫn được, chiếc xe phóng đi nhanh làm tôi không kịp phản ứng. Tai tôi như ù đi, tiếng 2 thằng bạn nói chuyện mà tôi cũng không nghe được nữa. Lấy vội điện thoại gọi điện cho nàng, 1 cuộc, rồi 2 cuộc, 3 cuộc… rơi vào trong vô vọng không thấy nàng bắt máy. Tôi nhắn tin cho nàng…

– Em đang ở đâu đấy? Sao anh gọi không bắt máy…

Chờ mãi cũng không thấy nàng trả lời. Tôi lảo đảo đứng dậy, nói 2 thằng bạn là người mệt mệt, tôi về trước. Nhìn mặt tôi lúc đó chắc đang tái đi nên bọn nó kêu để xe lại, bọn nó đưa về. Tôi cản lại rồi tự lái xe về nhà…

Về đến nhà thì vẫn chưa thấy Thảo Vy đâu, thêm 2 cuộc gọi trong vô vọng, tôi lao vô nhà tắm, để nguyên bộ đồ trên người, tôi xả nước và để mặc kệ vòi nước xả lên đầu cho bình tâm lại. Người con gái tôi yêu nay phản bội tôi thêm lần nữa. Nếu hôm qua tôi có thể tự bào chữa cho nàng là do nàng say, bị chuốc thuốc nên bị hiếp và không biết gì, thì hôm nay tôi không còn gì để tự bào chữa cho nàng nữa.

Tôi quyết định sẽ làm rõ chuyện này 1 cách âm thầm, tôi không muốn để lộ ra, sợ đánh động đôi gian phu này. Nhất là tôi muốn biết người đàn ông nàng ăn nằm kia là ai. Tôi quyết định giả vờ như không biết chuyện chiều nay.

Một lúc sau thì Thảo Vy cũng về nhà, vừa vô nhà là nàng lao thẳng vô nhà tắm, tắm rửa hơn nửa tiếng, nàng than mệt lên giường trùm kín chăn.

– Sao nãy giờ anh gọi em không thấy bắt máy.

– Em đang họp với đối tác nên không nghe điện thoại được. Giong nàng có vẻ hơi run và lảng tránh ánh mắt của tôi…

– Có việc gì nghiêm trọng lắm hả em?

– Có chút rắc rối trong dự án em đang theo thôi, em với sếp giải quyết xong rồi…

Họp với đối tác trong khách sạn, giải quyết bằng cách bú cu, banh háng, dâng lồn cho thằng khác chơi à. Em nói dối giỏi lắm. Nghĩ trong đầu như vậy nhưng tôi vẫn tỏ vẻ bình tĩnh.

– Em ăn gì chưa…

– Em chưa ăn, lát em đặt gì về ăn nha, em mệt quá, em nằm nghỉ 1 chút đã. Nói vậy nhưng tôi vẫn thấy nàng nằm bấm điện thoại.

– Um, em nằm nghỉ đi. Để anh ra ngoài mua đồ về ăn cho.

Tôi ra tiệm thuốc tây, nói dối là cả tuần nay bị mất ngủ, mua một lọ thuốc mê dạng nước, bà bác sĩ dặn đi dặn lại là chỉ nhỏ khoảng 3 – 5 giọt vô 300ml nước, không được bỏ nhiều quá vì thuốc ngủ này rất mạnh. Lúc về tôi ghé mua 1 con gà nướng mang về. Về đến nhà, tôi bày đồ ăn ra, lấy 1 ly nước, nhỏ 4 giọt thuốc vô ly nước, đẩy ly nước qua bên chỗ nàng ngồi rồi gọi nàng ra ăn.

Bình luận

Để lại bình luận