Chương 4

Vâng tôi xin công bố giải nhất của của cuộc thi piano cấp quốc gia của năm nay. Bạn Nguyễn Diệu Ly.

Xin chúc mừng bạn và xin mời bạn lên sân khấu ạ. Chúng tôi xin mời ông… lên trao giải cho quán quân của năm nay. Tiếng MC vang vọng cả hội trường. Ly ôm chầm lấy cô giáo dạy piano của mình sau cánh gà, cả hai cùng rơm rớm nước mắt, đây là món quà mà cô bé đã hứa dành tặng sinh nhật cho mẹ của mình. Cô bé bước ra sân khấu nhận giải, bạn bè người quen ào lên tặng hoa nhưng ánh mắt của Ly vẫn chỉ nhìn xuống sân khấu tìm hàng ghế của ba mẹ.

– Ly ơi, Ly ơi ba mẹ con bị tai nạn trên đường đến xem con biểu diễn. Cô giáo dạy piano của con bé một tay cầm điện thoại, một tay ôm mặt khóc. Con bé Ly ngất lịm trên vòng tay của mọi người.

Sau vụ tai nạn, mẹ của Ly đã mất, con bé còn không kịp nói một lời chào với mẹ, ba chấn thương nặng. Chỉ trong 1 ngày mà cả niềm hạnh phúc và sự bất hạnh đổ ập lên đầu một cô bé 15 tuổi đáng thương. Ly tự trách bản thân, vì bản thân, vì buổi biểu diễn chết tiệt này mà làm mẹ chết. Gần như sau đó từ một cô bé xinh xắn, yêu đời, tài năng và được bạn bè quý mến. Con bé đã khép mình lại với cả thế giới. Bỏ hẳn tập luyện piano, trầm lặng hơn trước, không còn vui vẻ như ngày xưa nữa rồi. Sang cấp ba, khi mà mọi người bạn thân của cô bé học khác trường thì bây giờ con bé chỉ còn cô đơn một mình ở môi trường mới. Sáng đi học, chiều về nhà nhốt mình trong căn phòng riêng làm bạn với internet. Ba của Ly sau này cũng vì cú sốc mất vợ nên không còn quan tâm đến cô bé mà lao đầu vào công việc. Hai ba con trong một ngôi nhà có khi cả tháng không chạm mặt nhau đến một lần, tất cả mọi thứ đều do người giúp việc trong nhà làm hết.

Tự nhốt mình trong căn phòng làm bạn với máy tính và điện thoại, Ly dành tất cả thời gian của mình để đọc truyện, cô bé đọc hết từ tiểu thuyết này sang tiểu thuyết khác. Đắm mình trong thế giới của những cuốn sách. Rồi cái gì đến cũng đến, tiểu thuyết có tiểu thuyết tối và tiểu thuyết sáng, một cuốn sách mà con bé vô tình click nhầm “Fifty shades Freed” đã dẫn Ly vào một thế giới mới, thế giới của sự điên loạn. Trong khi đọc con bé vô thức chạm xuống quần lót, quần con bé đã ướt nhẹp từ bao giờ. Vừa đọc vừa xoa đôi bàn tay nhỏ bé vào mép lồn, cảm giác mới đến lạ thường. Càng chà tay vào phần dưới người con bé càng nóng, mồ hôi tuôn ra làm ướt hết áo ngủ mỏng làm lộ ra hai bầu vú bé bé. Ly bắt đầu tức ngực, vừa đọc sách vừa tưởng tượng bản thân mình vào trong cuốn tiểu thuyết. Con bé cong người thở dốc mất kiểm soát bản thân rồi tè luôn không kìm hãm được. Đó là lần đầu tiên một đứa con gái 16 tuổi biết đến thủ dâm là như thế nào, là lần đầu tiên nó biết được khoái lạc của trần gian, và là cánh cổng của địa ngục dẫn đến một tương lai toàn màu đen…

T – ring… Puzz… T – ring… Puzz… T – ring. Tiếng chuông báo thức kêu inh ỏi. “Choang” – Với lấy cái đồng hồ ném mạnh vào góc tường.

– Haizzz lại thứ 2, chán quaaaaaá đi maaaaaất.

Ly lăn người sang một bên nhìn qua khung cửa sổ rồi lấy tay che mắt, mới có 6h sáng thôi mà nhìn cứ như giữa trưa, nắng muốn lòi con mắt. Đêm qua nhưng hình ảnh của mẹ lại hiện về, cũng gần đến ngày giỗ mẹ rồi, hai hàng nước mắt lại tuôn dài trên má. Chống tay vào thành giường uể oải ngồi dậy.

– Ủa sao ướt ướt ta, kỳ vậy, hôm qua mơ rồi khóc chứ có đái đâu mà ướt. Thò một tay xuống đũng quần, cái chất nhờn nhớt ươn ướt có chỗ còn vón lại thành cục.
– Hừ… Lại đến rồi, ngày gì vậy trời. Đưa tay ra khỏi quần nhìn những vệt máu còn dính trên đầu ngón tay mà thở dài.

Nhìn xuống tấm ga trải giường nhuộm một màu đỏ làm con bé phát chán, công nhận là hôm qua cũng đã có dấu hiệu rồi đau lưng, đau bụng, mệt mỏi, nhưng mà mặc băng vệ sinh bí bách trong cái thời tiết nắng nóng hơn 40 độ này thì thà phải mất công giặt ga giường còn hơn.

Bình luận

Để lại bình luận