Chương 37

: Phúc và Long tái hợp
Phúc ngồi lặng lẽ trong căn phòng nhỏ, ánh mắt trống rỗng nhìn ra cửa sổ. Dì Nhung đã rời đi hơn một tháng, để lại trong lòng Phúc một khoảng trống khó tả. Những ngày tháng cuồng nhiệt bên dì Nhung, với những lần làm tình điên dại, những cú dập đầy nhục dục trong phòng tắm, trên giường, hay cả trong rạp chiếu phim, giờ chỉ còn là ký ức. Phúc biết mình đã đi quá xa, nhưng cảm giác thiếu vắng dì Nhung khiến anh như mất đi một phần linh hồn.
Long, người bạn nối khố của Phúc, cũng không khá hơn. Anh ta ngồi đối diện, tay cầm chai bia, ánh mắt đượm buồn. “Tui không ngờ má tui lại bỏ đi như vậy,” Long thở dài, giọng trầm đục. “Bả nói bả cần thời gian để suy nghĩ, nhưng tui biết bả đi vì tụi mình.” Long liếc Phúc, ánh mắt vừa trách móc vừa thông cảm. “Mày làm bả… quá sức rồi, Phúc.”
Phúc nhếch môi, không đáp. Anh biết Long đã phát hiện ra mối quan hệ giữa anh và dì Nhung từ lâu, nhưng thay vì giận dữ, Long lại tham gia, biến mọi thứ thành một vòng xoáy dục vọng không kiểm soát. Giờ đây, khi dì Nhung rời đi, cả hai cảm thấy hụt hẫng, như những kẻ nghiện mất đi liều thuốc.
“Hay là tụi mình đi tìm bả?” Phúc lên tiếng, giọng đầy quyết tâm. Long lắc đầu. “Tui thử rồi. Bả không muốn gặp. Bả nói bả muốn sống yên ổn, không muốn dính vào chuyện này nữa.” Long ngừng lại, rồi nhìn thẳng vào Phúc. “Nhưng tui nghĩ… tụi mình vẫn cần nhau, đúng không?”
Phúc nhíu mày, không hiểu ý Long. “Ý mày là sao?” Long mỉm cười nhạt, đứng dậy, tiến đến gần Phúc. “Tui với mày đã cùng nhau đi qua bao nhiêu chuyện. Má tui đi rồi, nhưng tụi mình vẫn có thể… tìm cách giải tỏa, đúng không?” Giọng Long trầm xuống, mang chút gì đó đầy ẩn ý.
Phúc hơi bất ngờ, nhưng ánh mắt Long khiến anh hiểu. Cả hai từng cùng nhau “chăm sóc” dì Nhung, từng chia sẻ những khoảnh khắc đê mê nhất. Giờ đây, khi chỉ còn hai người, Long đang đề nghị một mối quan hệ mới, một cách để lấp đầy khoảng trống.
________________

Đêm đó, Phúc và Long đến một câu lạc bộ bí mật ở trung tâm thành phố. Không gian mờ ảo, ánh đèn neon đỏ rực chiếu lên những thân hình trần truồng quấn lấy nhau trên sàn nhảy. Tiếng nhạc điện tử hòa lẫn với tiếng rên rỉ và tiếng roi da quất vào da thịt. Đây là nơi mà những kẻ nghiện khoái lạc tìm đến để giải phóng bản thân, và Phúc với Long không phải ngoại lệ.
Long dẫn Phúc vào một căn phòng riêng, nơi một nhóm người đang tham gia một buổi tiệc BDSM. Một người phụ nữ bị trói chặt trên ghế, miệng bị bịt băng keo, trong khi một người đàn ông dùng roi da quất lên cặp mông đỏ ửng của cô ta. Phúc cảm thấy máu trong người nóng lên, con cặc trong quần bắt đầu cương cứng. Long nhếch môi, thì thầm: “Thấy chưa, Phúc? Ở đây không ai phán xét. Chỉ có khoái lạc.”
Một người đàn ông cao lớn, đeo mặt nạ da, tiến đến gần. “Hai anh mới đến à? Muốn tham gia không?” Hắn chỉ tay về phía một cô gái trẻ, bị còng tay treo lên trần, cơ thể trần truồng lấp lánh mồ hôi. “Cô ta thích bị hành hạ. Hai anh muốn thử không?”
Phúc và Long nhìn nhau, ánh mắt đồng thuận. Họ bước đến gần cô gái, tay Phúc lướt nhẹ lên cặp vú căng tròn của cô. Cô gái rên lên, cơ thể run rẩy khi Long dùng roi da quất nhẹ lên đùi. “Ư… mạnh hơn đi…” cô gái thì thào, giọng đầy khao khát. Phúc không chần chừ, kéo quần xuống, để lộ con cặc to lớn, cứng ngắc. Anh dí cặc vào miệng cô gái, buộc cô mút mạnh.
Long đứng phía sau, tay thọc vào lồn cô gái, ngoáy mạnh khiến cô cong người lên vì sướng. “Lồn mày khít thật,” Long gầm gừ, rồi rút tay ra, thay bằng con cặc cương cứng. Anh dập mạnh, tiếng da thịt va chạm vang lên đều đặn. Phúc giữ đầu cô gái, đẩy cặc sâu vào họng, nước dãi chảy tràn xuống cằm cô.
Nhưng giữa cơn khoái lạc, Phúc và Long bất ngờ nhìn nhau. Ánh mắt họ không chỉ đơn thuần là dục vọng, mà còn là sự kết nối sâu sắc hơn. Phúc rút cặc ra khỏi miệng cô gái, kéo Long ra một góc. “Tui không muốn chỉ là thế này,” Phúc thì thầm, giọng khàn khàn. “Tui muốn… tụi mình có cái gì đó riêng, chỉ hai đứa.”
Long ngỡ ngàng, nhưng rồi gật đầu. “Tui cũng vậy. Má tui đi rồi, nhưng mày vẫn ở đây. Tụi mình… thử đi, được không?” Cả hai rời khỏi căn phòng, không ngoảnh lại. Họ biết cô gái kia chỉ là công cụ, nhưng điều họ cần là một thứ gì đó sâu sắc hơn.
________________

Đêm đó, trong căn hộ của Phúc, hai người đàn ông ngồi đối diện nhau, không còn rào cản. Long chủ động tiến đến, đặt tay lên vai Phúc. “Tui không biết làm thế này có đúng không, nhưng tui muốn thử,” Long nói, rồi cúi xuống hôn Phúc. Nụ hôn không chỉ là dục vọng, mà còn là sự thấu hiểu, sự chia sẻ giữa hai người từng cùng nhau đi qua mọi giới hạn.
Phúc đáp lại, tay lùa xuống quần Long, nắm lấy con cặc đã cương cứng. “Mày làm tui nứng quá,” Phúc cười khẩy, rồi đẩy Long nằm xuống sofa. Anh cởi quần Long, liếm láp con cặc từ đầu đến gốc, khiến Long rên lên vì sướng. “Đệch… Phúc… mày làm tui sướng quá…” Long quằn quại, tay bấu chặt vào tóc Phúc.
Phúc không dừng lại, anh dùng tay ngoáy lỗ đít Long, khiến anh ta cong người lên vì khoái cảm. “Tao muốn đụ mày, Long,” Phúc gầm gừ, rồi bôi trơn con cặc bằng gel, ấn từ từ vào lỗ đít chặt khít của Long. Long rên lớn, vừa đau vừa sướng, nhưng không đẩy Phúc ra. “Địt tao đi… mạnh vào…” Long thì thào, mắt nhắm nghiền.
Phúc dập mạnh, mỗi cú đều chạm đến điểm nhạy cảm của Long. Tiếng rên của cả hai hòa quyện, căn phòng ngập tràn mùi dục vọng. Long sục cặc mình, bắn tinh lên bụng, trong khi Phúc xuất đầy vào lỗ đít anh ta. Cả hai nằm vật ra, thở hổn hển, nhưng ánh mắt nhìn nhau đầy ý nghĩa.
________________

Sáng hôm sau, Phúc và Long ngồi ăn sáng cùng nhau, không còn ngại ngùng. Họ quyết định dọn về sống chung, xây dựng một mối quan hệ đặc biệt, không chỉ dựa trên dục vọng mà còn là sự đồng hành. “Tụi mình không cần má tui hay bất kỳ ai khác,” Long nói, tay nắm chặt tay Phúc. “Chỉ cần tụi mình là đủ.”
Phúc gật đầu, mỉm cười. “Ừ, đủ rồi.” Dù quá khứ đầy rẫy những sai lầm, họ biết mình đã tìm thấy nhau, và đó là điều quan trọng nhất.

Bình luận

Để lại bình luận