Chương 3

: Đêm Đầu Tiên Của Boruto và Lời Hứa Của Tình Thân
Trong căn phòng khách ấm áp của gia đình Uzumaki, ánh đèn vàng dịu nhẹ tỏa ra từ chiếc đèn treo, phủ lên gương mặt rạng rỡ của Hinata. Bà đứng đó, nụ cười hiền hậu như ánh trăng rằm, đôi mắt tím nhạt lấp lánh đầy yêu thương khi nhìn Boruto. Cậu nhóc tóc vàng, sau lời tuyên bố táo bạo muốn “học làm tình” với mẹ, giờ đang đứng ngây ra, mặt đỏ bừng, tim đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Hinata khẽ đưa tay vuốt má Boruto, giọng nói ngọt ngào như dòng suối mát lành: “Boruto, con đúng là giống ba con ngày xưa, lúc nào cũng bạo gan và đầy nhiệt huyết. Không sao đâu, mẹ sẽ dạy con mọi thứ, nhưng phải từ tốn, con nhé?”
Boruto nuốt nước bọt, gật đầu lia lịa, đôi mắt xanh lấp lánh vừa hồi hộp vừa háo hức. “Dạ, mẹ! Con… con chỉ muốn gần mẹ hơn thôi!” Cậu lắp bắp, cố che giấu sự ngượng ngùng, nhưng cái cách cậu đứng xớ rớ, tay gãi đầu đã tố cáo hết tâm trạng rối bời.
Naruto, đứng bên cạnh, phá lên cười vang, giọng ông trầm ấm nhưng đầy vẻ trêu chọc: “Hahaha, thằng nhóc này đúng là máu lắm! Hinata, em xem, con trai mình lớn thật rồi, dám nói thẳng thế cơ đấy!” Ông vỗ vai Boruto, ánh mắt lấp lánh tự hào. “Được rồi, Boruto, tối nay là đêm đặc biệt của con. Nhưng trước hết, cả nhà mình đi tắm cái đã, phải sạch sẽ tinh tươm cho đêm đầu tiên chứ, đúng không?”
Hinata mỉm cười, gật đầu nhẹ. “Đúng đó, Naruto. Lâu lắm rồi mình chưa tắm chung cả nhà, đúng không? Hôm nay là dịp đặc biệt, mẹ con mình sẽ làm Boruto thật vui!” Bà quay sang Boruto, nháy mắt tinh nghịch. “Con thấy thế nào, Boruto? Tắm chung với ba mẹ, rồi mẹ sẽ chỉ con… những điều con muốn học.”
Boruto đỏ mặt, gật đầu như gà mổ thóc. “Dạ, được ạ! Tắm chung thì vui lắm! Nhưng mà… mẹ đừng trêu con nữa, con ngại chết mất!” Cậu cười khì, cố làm ra vẻ tự nhiên, nhưng đôi má hồng rực đã bán đứng cậu.
Naruto vỗ tay, giọng hào hứng: “Tốt lắm! Vậy đi, cả nhà mình vào phòng tắm nào! Boruto, con chuẩn bị tinh thần đi, đêm nay ba sẽ chỉ con vài chiêu để làm mẹ con vui, hahaha!” Ông nháy mắt với Hinata, khiến bà bật cười, má hồng lên như đóa hoa anh đào.
“Thôi nào, Naruto, đừng làm Boruto căng thẳng thêm!” Hinata trách yêu, nhưng ánh mắt bà lại ánh lên sự đồng lõa. “Boruto, con đừng lo, mẹ sẽ hướng dẫn con từng bước. Mẹ biết con tò mò, nhưng mọi thứ phải từ từ, để con hiểu rõ hơn về… tình yêu, được chứ?”
Boruto gật đầu, lòng rạo rực. Cậu nhớ lại giấc mộng về Shin • Mugen Tsukuyomi, về sức mạnh có thể biến mọi ước muốn thành hiện thực. Liệu đây có phải là khởi đầu cho những điều kỳ diệu mà Kaguya đã hứa? Cậu lén nhìn mẹ, thấy Hinata dịu dàng như một nữ thần, và lòng cậu lại càng thêm quyết tâm.
Cả ba người bước vào phòng tắm rộng rãi của nhà Uzumaki, nơi hơi nước bốc lên nghi ngút từ bồn tắm lớn. Hinata cẩn thận cởi áo khoác, để lộ thân hình mềm mại, làn da trắng ngần như ngọc trai. Bà mỉm cười với Boruto, giọng nhẹ nhàng: “Boruto, con đừng ngại. Tắm chung là cách gia đình mình gắn kết, đúng không? Mẹ nhớ ngày xưa, ba con cũng hay ngượng ngùng thế này, nhưng rồi quen ngay thôi!”
Naruto cởi áo khoác Hokage, để lộ cơ thể săn chắc với những vết sẹo từ những trận chiến năm xưa. Ông cười lớn: “Hahaha, Hinata nói đúng đó! Ngày xưa ba cũng ngố như con, nhưng mẹ con đã dạy ba rất nhiều. Giờ đến lượt con, Boruto! Nhưng mà, phải nghe mẹ con đấy, đừng có mà làm bừa!”
Boruto cười khì, cởi áo khoác ra, cố làm ra vẻ tự nhiên. “Dạ, con biết rồi, ba! Nhưng mà… ba bận làm Hokage thế, chắc không có thời gian làm mấy chuyện này với mẹ đâu, đúng không? Vậy để con thay ba, chăm sóc mẹ cho!” Cậu nói nửa đùa nửa thật, nhưng ánh mắt lại ánh lên một sự quyết tâm lạ lùng.
Naruto ngớ người, rồi phá lên cười. “Ôi trời, thằng nhóc này! Dám thách thức ba hả? Nhưng con nói cũng không sai, làm Hokage bận lắm. Hinata, từ giờ em thấy cô đơn thì cứ tìm Boruto nhé, thằng nhóc này máu lửa lắm đấy!”
Hinata bật cười, đưa tay véo má Naruto. “Anh đúng là, lúc nào cũng trêu mẹ con em! Thôi, Boruto, vào bồn tắm đi, mẹ sẽ xoa lưng cho con.”
Cả ba chìm vào làn nước ấm, tiếng nước chảy róc rách hòa cùng tiếng cười đùa. Hinata nhẹ nhàng kỳ cọ lưng cho Boruto, giọng bà dịu dàng: “Boruto, con lớn thật rồi. Mẹ nhớ ngày con còn bé, lúc nào cũng quấn lấy mẹ đòi tắm chung. Giờ thì… con muốn học những điều người lớn, đúng không?”
Boruto đỏ mặt, gật đầu. “Dạ, mẹ… Con chỉ muốn… muốn gần mẹ hơn, muốn làm mẹ vui như ba đã làm.” Cậu lén nhìn Naruto, thấy ông đang nhắm mắt thư giãn trong bồn tắm, và cậu bỗng cảm thấy một chút ghen tị. “Nhưng ba bận quá, con sẽ thay ba, làm mẹ hạnh phúc!”
Naruto mở mắt, cười lớn. “Tốt lắm, Boruto! Có chí khí! Nhưng nhớ nhé, làm mẹ con hạnh phúc không phải chuyện đơn giản đâu. Phải yêu thương và trân trọng mẹ, hiểu chưa?”
Hinata mỉm cười, đưa tay vuốt tóc Boruto. “Con trai mẹ đúng là ngọt ngào. Được rồi, tắm xong, mẹ sẽ dạy con những điều con muốn biết. Nhưng phải hứa với mẹ, không được nghịch ngợm nữa, nhé?”
Boruto gật đầu, lòng rạo rực. Khi cả ba rời phòng tắm, Hinata quấn khăn tắm quanh người, thân hình mềm mại ẩn hiện khiến Boruto không khỏi nuốt nước bọt. Naruto vỗ vai cậu, giọng nghiêm túc: “Boruto, từ giờ mẹ con giao cho con. Nhưng ba nhắc lại, phải trân trọng mẹ, hiểu chưa? Còn ba, ba phải quay lại làm việc của Hokage đây!”
Hinata tiễn Naruto ra cửa, nụ cười dịu dàng. “Naruto, anh đi cẩn thận nhé. Boruto, con ở lại với mẹ, mẹ sẽ dạy con… mọi thứ con cần biết.”
Khi cánh cửa đóng lại, chỉ còn Boruto và Hinata trong phòng. Cậu nhìn mẹ, tim đập mạnh, cảm giác như cả thế giới đang mở ra trước mắt. Liệu Shin • Mugen Tsukuyomi có đang dẫn dắt cậu vào một hành trình mới, nơi mọi ước muốn đều trở thành hiện thực?

Bình luận

Để lại bình luận