Chương 3

: Phát hiện của bố vợ

Buổi tối, Trần Tấn về nhà, vừa bước vào nhà đã nhìn thấy cảnh tượng vợ, con gái và con rể đang ngồi vui vẻ chờ ông ta ăn cơm, điều này khiến ông ta rất vui mừng.

Sau bữa tối, vợ chồng Trần Tấn chấp nhận lời thú nhận đầy nước mắt và lời đảm bảo của con rể trong phòng đọc sách:

– Ôi chao ôi, cha ơi, con biết mình sai rồi, sau này con sẽ đối xử tốt với Quyên. Con hứa sẽ không bao giờ tìm phụ nữ ở bên ngoài nữa.

Nói đến đây, Dương Lâm hai mắt sưng đỏ cố ý liếc nhìn mẹ vợ.

Nhìn thấy con rể nhìn sang, Hùynh Vân nghĩ đến chuyện xảy ra trong phòng này buổi chiều, mặt bà ta lập tức đỏ bừng, không khỏi kẹp chặt hai chân.

Trần Tấn tự nhiên chú ý đến sự tương tác giữa hai người, mặc dù điều này khiến ông ta cảm thấy kỳ lạ nhưng ông ta cũng không suy nghĩ nhiều, trong cảm nhận của ông ta, vợ ông ta là một người vợ hiền lành, tốt bụng, bình thường rất tốt với con rể, buổi chiều bà ta giảng giải cho con rể chắc trong lòng cũng khó chịu. Vì thế, ông ta chỉ cho là do vợ thuyết phục có tác dụng nên có chút xấu hổ khi đối mặt với con rể mà thôi.

Nhưng Dương Lâm trước mặt đang khóc lóc thảm thiết, trong lòng lại không hề xấu hổ, bề ngoài nhìn như chỉ muốn sửa chữa lỗi lầm của mình, nhưng trong lòng lại điên cuồng khiêu khích: “Nếu không để tôi đi tìm phụ nữ ở ngoài, tôi sẽ quậy nhà ông, Trần Tấn à Trần Tấn, ngoài kia không có tình nhân nào như vợ ông có thể khiến cặc tôi sướng đến thế. Ông nên rộng lượng hơn một chút và hy sinh người vợ kiêu hãnh của mình để ổn định cuộc hôn nhân của con gái mình đi, ha ha ha ha.”

Nháy mắt, một tháng trôi qua, sáng sớm hôm đó, Trần Tấn được vợ và con rể đưa ra khỏi nhà, nhìn thấy mối quan hệ giữa hai người rõ ràng đã trở nên thân thiết hơn trong thời gian này, ông ta mơ hồ cảm nhận được giữa hai người có thể đã xảy ra chuyện gì đó, nhưng ông ta vẫn không nghĩ tới việc vợ mình ngoại tình, dù sao bà ta cũng đã 53 tuổi, con gái cũng đã lớn như vậy rồi, nên không thể nào làm một việc vô liêm sỉ như thế.

Bước ra khỏi cửa, nghe lời từ biệt của vợ và con rể, ông ta quyết định không nghĩ đến chuyện đó có hay không có, nhưng ông ta không phát hiện, ngay sau lưng mình, con rể đã đưa tay vào quần áo và váy của bà vợ, nhào nặn một cách bừa bãi với người phụ nữ lẽ ra phải thuộc về ông ta.

Khi đến Cục cảnh sát, khi được cấp dưới nhắc nhở, Trần Tấn mới nhớ hồ sơ vụ án hôm qua vẫn còn trong phòng đọc sách của biệt thự, đó là một vụ án giết người, con rể ngoại tình với mẹ vợ mưu sát cha vợ, không có cảnh sát nào xử lý vụ án mà không thổn thức.

Trên đường lái xe về nhà, Trần Tấn vừa nghĩ đến vụ án, trong lòng cũng ớn lạnh, bởi vì ông ta nghĩ đến mối quan hệ giữa vợ và con rể một tháng qua, chân ga dưới chân cũng không khỏi tăng thêm vài phần.

– Không thể, chắc sẽ không.

Vào đến cửa, Trần Tấn tự an ủi mình, run rẩy lấy chìa khóa ra mở cửa, trong nhà yên tĩnh, con gái ông ta vào giờ này thường vẫn còn đang ngủ, nhưng vợ đâu? Chắc hẳn cũng đang ngủ nhỉ, ông ta thở phào nhẹ nhõm, trong lòng mừng thầm, bước vào phòng đọc sách lấy văn kiện ra.

Tuy nhiên, khi vừa đi ngang qua phòng ngủ của hai người, trái tim chợt lạnh đi, bởi vì có tiếng rên rỉ của một người phụ nữ phát ra từ căn phòng ngủ vốn yên tĩnh trong trí tưởng tượng của ông ta. Ông ta tưởng mình nghe nhầm phòng, nên cứ xác nhận mãi, nhưng đúng là phòng của ông ta và vợ.

Bình luận

Để lại bình luận