Chương 3

: Hàng động
Kích thích tâm lý và sinh lý mãnh liệt khiến tôi thiếu chút nữa bắn ra, tôi dừng lại vài giây bất động, sau đó bắt đầu chậm rãi rút ra, cô Phương phát ra tiếng rên rỉ thấp kém, giống như có như không, tôi bắt đầu tăng nhanh động tác, dùng sức đẩy vào. “Ưm… Ah… aaa. Ưm..! Ông xã…” Cô Phương bỗng nhiên lên tiếng, cả người tôi giật mình: “Không được.” Con cặc tôi không khống chế được co giật, bắn ra. Tôi khóc không ra nước mắt: “Cái này là được có một phút đồng hồ thôi sao?”
“Hẳn là như vậy rồi…” Tôi đứng ngây ngốc bên cạnh giường, sững sờ nhìn cô Phương, từng đợt tinh dịch nóng bỏng rót vào trong cơ thể cô Phương. Cô Phương lại rên rỉ vài tiếng, rồi dần dần không còn động tĩnh. Cặc của tôi đã mềm nhũn trượt ra khỏi lồn của cô Phương, kéo sang một bên. “Liệt dương? Xuất tinh sớm?” Một loạt danh từ đáng sợ xẹt qua đầu tôi, một tay tôi cầm con cặc của mình lên, tay kia mò xuống thân dưới của cô Phương. Một lát sau, tôi thở phào nhẹ nhõm, lại cứng rắn lên: “Lần đầu tiên không có kinh nghiệm thôi.” Tôi an ủi bản thân mình như vậy, một bên đem con cặc một lần nữa thẳng tiến vào trong cơ thể cô Phương, hai tay đỡ hai thân dưới của cô ấy đang nghiêng lại, tôi bắt đầu nhanh chóng giật giật, cũng không dám có động tác lớn nào khác, cứ như vậy một bên nhìn chăm chú cô Phương, một bên kịch liệt cắm rút. Cô Phương chỉ phát ra từng trận rên rỉ, thỉnh thoảng một hai câu mơ hồ không rõ “Ông xã”, cũng không biết có phải cô ấy đang mơ hay không. Cũng không biết qua vài phút, dù sao cũng khẳng định so với lần đầu tiên dài hơn nhiều, thân dưới tôi tê dại, liên tiếp bắn đạn vào trong lồn của cô Phương. Tôi thở phào nhẹ nhõm, vừa nhìn thời gian, bốn giờ mười phút, sảng khoái xong, tôi thu thập tàn cục.
Tôi lấy điện thoại di động ra, lại chụp thêm vài bộ ảnh, bao gồm cả cảnh cô Phương trần trụi, còn đang lưu lại tinh dịch của tôi, cũng có mấy tấm cận cảnh. Tiếp theo tôi đi đến đầu giường, đặt con cặc lên miệng cô Phương, đến chụp ảnh. Theo sau đó tôi đặt tay vào hạ thể cô Phương, phân biệt mấy tấm. Lăn qua lăn lại, tôi tìm đến khăn giấy, bắt đầu nghiêm túc làm sạch, tất cả những nơi có thể có còn sót lại vết tích của tôi đều được tôi dọn dẹp một lần. Nhiệt độ rất cao, hai người đều bị mồ hôi thấm cho ướt đẫm cả người, mùi rượu hỗn tạp với mùi mồ hôi, sự kết hợp kỳ lạ nói không nên lời. Tôi dọn dẹp xong, thay cô Phương mặc quần lót, lại kéo váy ngắn xuống, nhìn xem không có gì thiếu sót, liền đi ra ngoài tiêu diệt hoàn toàn chứng cứ, tiện tay đóng cửa lại.

Bận rộn hết thảy, tôi vừa nhìn thời gian, bốn giờ năm mươi, đoán chừng Gia Huy cũng sắp trở về. Tôi trở lại phòng Gia Huy lấy sách ra, giả vờ ôn bài, nhưng hơn nửa tâm tư đều ở trên người cô Phương: “Tỉnh lại liệu cô ấy có phát hiện hay không? Hay là cô ấy cho rằng mình chỉ bị một xuân? Nếu cô ấy biết thì sao? Đe dọa bằng cô ấy bằng ảnh nóng?” Tôi ngồi trên ghế và suy nghĩ lung tung: “Ồ”, cánh cửa lớn mở ra, tôi cả kinh, nhìn lại thời gian, năm giờ bốn mươi, tôi cư nhiên lại ngây người lâu như vậy. Tôi vội vàng đứng dậy đi vào phòng khách, quả nhiên Gia Huy đang rón rén đi vào.
“Mẹ tao chưa tỉnh đúng không?”
“Hẳn là chưa tỉnh, cũng không có động tĩnh gì. Sao bây giờ mày mới quay lại?” Mặt tôi không thay đổi sắc tâm cũng không nhảy.
“Chơi vừa xong, đoán chừng mẹ tao không tỉnh lại sớm như vậy, tao liền chơi hơi trễ một chút.” Gia Huy vỗ vỗ người tôi: “Mày không đi thật thiệt thòi.”
“Tuyệt đối không thiệt thòi, tao chơi cũng rất sảng khoái.” Nội tâm của tôi rung động, biểu cảm càng thêm nghiêm túc: “Đề thi toán vừa làm xong, mày mau giải quyết đi.”, thực tế tôi hôm qua đã làm xong.
“Cảm ơn mày rất nhiều.” Gia Huy chạy vào phòng, bắt đầu công việc.
“Buổi chiều mày ở đây đọc sách cả buổi chiều?” Gia Huy vừa chép vừa hỏi.
“Nói nhảm, nếu không như vậy thì bây giờ làm sao mày có bài mà chép?” Tôi ngồi bên cạnh giường, xem Gia Huy sao chép bài tập về nhà.
“Mày thật sự là một quái vật, cư nhiên lại có thể nhìn đống bài tập này đến nửa ngày, tao thế nào cũng chịu không nổi.”
“Vì vậy, mày mới là học sinh cá biệt.”
“Em gái mày.”
“Tao không có em gái.”
……
Một phen đối thoại không có ý nghĩa, Gia Huy cũng gần như sao chép xong. Cậu ta bỗng nhiên ngẩng đầu lên hỏi một câu: “Cửa phòng mẹ tao là do mày đóng?”
“Ừm, không thể làm cô thức dậy được.” Trái tim tôi đập thình thịch, bên ngoài hoàn toàn lại không có phản ứng.

Gia Huy không nói gì nữa, cũng không nhìn tôi, chỉ nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, vài giây sau: “Chúng ta đi mua đồ ăn mang đi, mẹ tao nhất định là không nấu cơm.”
“Được.” Tôi trả lời, nhưng trong lòng lại nghĩ đến một chuyện khác, tên này hôm nay phản ứng có chút kỳ lạ a, lại kết hợp với thể loại phim nhỏ cậu ta thích nhất. Mẹ kiếp, không phải chứ?
Hai người rất nhanh liền đi xuống lầu, ở nhà hàng dưới lầu nhỏ gọi mấy món ăn đóng gói mang đi, tôi xin một phần cháo cùng đồ ăn vặt.
“Mày muốn ăn cháo à?”
“Cho cô ấy, cô ấy cũng sắp tỉnh, chẳng lẽ mày muốn cô ấy đi ăn thịt kho tàu của mày sao?” Tôi liếc mắt nhìn thịt kho tàu trong tay Gia Huy, đó là món yêu thích của cậu ta.
“À cuối cùng tao cũng biết tại sao cô, chị gái, em gái và bất cứ ai đều thích mày rồi, chỉ đơn giản mày là bạn của phụ nữ.”
“Đi thôi.”

________________

Bình luận

Để lại bình luận