Chương 3

Nobita vỗ vào ngực mình. Vừa rồi, cậu ta còn tưởng cặc của mình hỏng rồi chứ! Nghĩ đến chuyện còn phải bổ sung dinh dưỡng, Tamako đã đi làm đồ ăn ngon rồi, biết đâu ăn xong bữa tối là khỏi.

Nobita dọn dẹp đồ đạc xong, Doraemon cầm một chiếc bánh rán đẩy cửa bước vào. Doraemon nhìn thấy Nobita và nói: “Nobita, cảm ơn cậu đã mời bánh rán, đây là lần tôi ăn no nhất nhưng cậu không làm chuyện xấu gì chứ?”

Nobita lập tức đảm bảo: “Doraemon, tớ không làm gì xấu cả, vừa rồi mẹ còn khen tớ nữa!”

Nobita kể lại lý do tại sao Tamako khen cậu.

Doraemon vui vẻ nói: “Tốt quá Nobita” nhưng ngay sau đó lại không vui: “Biết thế thì tớ đã không ăn nhiều bánh rán như vậy, giờ không ăn được đồ ăn ngon mẹ làm mất!”

Nobita an ủi Doraemon, sau đó lại nói với Doraemon: “Doraemon, tớ muốn vẽ truyện tranh”

“Hả?~” Doraemon ngạc nhiên nhìn Nobita. Nobita tiếp tục nói: “Tớ không biết vẽ nhưng tớ có ý tưởng hay, tớ muốn dùng máy sáng tác tự động để vẽ truyện tranh!”

Doraemon lập tức vui vẻ cười: “Tốt quá Nobita, chúng ta ăn cơm xong rồi bắt đầu nhé. Cậu vẽ xong thì cho tớ xem nhé.” Nobita gật đầu đồng ý.

“Nobita, xuống ăn cơm.” Tamako gọi. Nobita và Doraemon đến phòng khách, thấy Nobi Nobisuke và Tamako đang cười nhìn Nobita.

Nobi Nobisuke vui vẻ vỗ vai Nobita và nói: “Tốt lắm, con trai, cuối cùng con cũng hiểu rồi!” Tamako cũng lấy cơm cho Nobita, sau đó nói: “Ăn nhiều vào Nobita” Nobita nhìn mâm cơm ngon lành, bắt đầu ăn rất nhanh. Tamako, Nobisuke và Doraemon đều ngạc nhiên nhìn Nobita ăn cơm. Cuối cùng, Nobita gần như ăn hết tất cả cơm. Mặc dù không thích đồ ăn của Nhật lắm nhưng vì của quý của mình, Nobita vẫn cố gắng.

Sau bữa ăn, ba người ngạc nhiên nhìn Nobita. Cuối cùng, Doraemon nói: “Nobita học tốn nhiều chất xám quá, ăn nhiều một chút để bổ sung là vừa.” Hai người gật đầu. Nobita kéo Doraemon trở lại tầng trên.

Sau khi trở về phòng, Nobita nói với Doraemon: “Doraemon, mau lấy đồ ra đi! Tớ muốn bắt đầu rồi.” Doraemon nghe xong, lấy xưởng sáng tác trong túi ra. Một người một mèo máy bước vào, Doraemon lại lấy máy sáng tác tự động ra. Sau đó, Nobita bắt đầu quá trình sáng tác của mình, đội một thứ giống như mũ bảo hiểm.

Nobita bắt đầu tưởng tượng một bộ phim hoạt hình về Thú cưng đã xem. Vì đã được cường hóa linh hồn khi đi qua đường hầm không gian nên Nobita nhớ rất rõ về bộ phim hoạt hình đó.

Rất nhanh, tập đầu tiên đã hoàn thành. Sau khi máy móc nhả ra, Doraemon lập tức cầm trên tay và bắt đầu xem. Nobita tiếp tục nhớ lại những phần sau. Chỉ cần Nobita có thể tưởng tượng hoàn chỉnh, máy có thể vẽ rất nhanh. Vì vậy, Nobita đã sớm vẽ xong tập đầu tiên.

Tháo mũ bảo hiểm ra, Nobita thư giãn một chút. Nhìn thấy Doraemon hoàn toàn đắm chìm vào bộ truyện tranh, Nobita giật lấy. Doraemon không còn truyện tranh trong tay, ôm chân Nobita nói: “Nobita, mau đưa tớ xem tiếp đi. Tớ có thể cho cậu mượn túi bảo bối của tớ.”

Nobita nói: “Doraemon, cậu có thứ gì có thể bổ sung dinh dưỡng nhanh không?” Doraemon lắc đầu nói: “Nobita, cậu không biết đấy thôi, bây giờ có rất nhiều loại đồ ăn có thể mọc trực tiếp từ thực vật nên những thứ bổ dưỡng thường không ai mua, tớ cũng không có nhưng tớ có thể đi mua cho cậu.” Nobita nghĩ lại thôi vậy, ăn vài ngày cơm là bổ sung lại được rồi.

Tuần này sắp thi rồi, Tamako toàn nấu đồ ăn ngon. Vì vậy, Nobita hỏi Doraemon: “Doreamon, cậu có thứ gì có thể tăng tốc rèn luyện thân thể không? Tớ muốn rèn luyện thân thể.”

Bình luận

Để lại bình luận