Chương 3

Nhân vật chính:

• Nam chính: Lý Xung, trưởng khoa điều tra hình sự, cuồng công việc, từng bị thương trong nhiệm vụ – viên đạn xuyên qua tuyến tiền liệt.

• Nữ chính: Viên Viên, nữ cảnh sát xinh đẹp, giỏi võ và yoga.

• Nam phụ: Yêu Tam Tử – chú ba của Lý Xung, từng là quân nhân xuất ngũ, sau bị phản bội và mất con nên hóa điên.

Sáng hôm sau khi tôi tỉnh dậy, Viên Viên đã không còn bên cạnh nữa. Tôi đã quen với điều này rồi. Vì công việc bận rộn nên tôi thường ngủ muộn và dậy muộn, lúc nào cũng cảm thấy chưa ngủ đủ giấc.

Còn Viên Viên thì khác, công việc của cô ấy khá nhàn rỗi nên tràn đầy năng lượng. Hơn nữa từ nhỏ đã quen với việc dậy sớm tập võ, nên thường sẽ dậy sớm hơn tôi một đến hai tiếng. Một là để chuẩn bị bữa sáng cho tôi, hai là để xuống phòng tập luyện võ và yoga.

Ngôi biệt thự của chúng tôi có ba tầng, còn có cả tầng hầm. Phòng tập luyện của Viên Viên nằm ở tầng hầm, bên trong đầy đủ thiết bị thể hình, thậm chí còn có cả phòng nhảy và phòng yoga.

Có thể nói nơi đó là “vùng lãnh thổ riêng” của Viên Viên. Tôi vốn không có thói quen tập thể dục, lại càng không có thời gian. Dù có rảnh thì cũng mệt đến mức không đủ sức mà tập.

Viên Viên không chỉ giỏi võ mà còn biết yoga và nhảy múa. Dù tập thể dục mỗi ngày, cô ấy vẫn giữ được vóc dáng mềm mại, không hề thô kệch hay nhiều cơ bắp.

Thoạt nhìn, cô ấy giống như một cô gái mảnh mai yếu đuối. Nhưng thực tế thì thân hình của cô rất cân đối và thon gọn, cộng thêm chiều cao hơn 1m70, khi mặc đồ tập bó sát, toàn bộ đường cong cơ thể đều lộ rõ, đặc biệt là bộ ngực đầy đặn làm phần áo ngực bị căng phồng lên thành một đường cong rõ rệt.

Mỗi sáng, ngoài chút thời gian chuẩn bị bữa sáng, phần lớn thời gian của Viên Viên đều dành cho phòng tập.

Còn tôi, về đến nhà là chỉ muốn ăn rồi ngủ. Nếu có chút thời gian rảnh, tôi cũng chỉ ngồi trong thư phòng, nghiên cứu tài liệu, học thêm các kiến thức về điều tra hình sự. Tôi là một kẻ cuồng công việc, lại thêm phần mọt sách. Từ lúc sửa sang phòng tập xong, tôi chỉ xuống tầng hầm đúng một lần, sau đó hầu như không bao giờ bước vào nữa.

“Dậy nhanh đi, rửa mặt ăn sáng nào, ông xã…”

Khi tôi ra khỏi phòng ngủ, Viên Viên đang từ tầng hầm đi lên. Gặp tôi ở đầu cầu thang, cô mỉm cười nói. Trên mặt cô vẫn còn nét ửng đỏ sau khi tập luyện, trên người vẫn mặc đồ thể thao, chỉ là được che đi một phần bởi tạp dề.

“Ừm…”

Tôi dụi mắt, từ từ bước xuống lầu. Tầng một của nhà là phòng khách, bếp, phòng ăn và phòng ngủ dành cho khách. Tầng hai là không gian riêng của hai vợ chồng – phòng ngủ, phòng thay đồ… Tầng ba là thư phòng và phòng làm việc. Cách bố trí này giúp các khu vực không làm phiền nhau. Có khách thì ở tầng một, tôi làm việc ở tầng ba không ảnh hưởng đến giấc ngủ của Viên Viên ở tầng hai.

“Ông xã, vụ án có tiến triển gì không?”

Viên Viên vừa dọn bữa sáng lên bàn vừa hỏi, giọng dịu dàng. Khuôn mặt vẫn còn hồng hồng sau khi tập thể dục. Có lẽ cô ấy vừa tập xong là xuống bếp nấu ăn ngay.

“Vẫn bế tắc. Vụ án rơi vào ngõ cụt, không biết tiến triển thế nào. Cấp trên thì cứ giục liên tục… Haizz…”

Tôi vừa ăn vừa nói, rồi không kìm được thở dài. Rõ ràng tôi đã tự nhủ không được than vãn khi về nhà, nhất là trước mặt Viên Viên – để cô không phải lo lắng. Vậy mà vẫn không kiềm được.

“Nếu mệt quá, hay là mình xin chuyển sang bộ phận khác đi anh? Nhẹ nhàng hơn, không cần cứ phải vất vả ở tuyến đầu mãi đâu…”

Viên Viên ngồi xuống cạnh tôi, giúp tôi chỉnh lại vạt áo.

“Làm việc thì chẳng có chỗ nào là nhàn cả. Anh không muốn sống cả đời mà cứ ‘chờ hết giờ ăn lương’. Khi còn trẻ, phải cố gắng. Tuyến đầu tuy vất vả nhưng cũng là nơi dễ lập công và thăng tiến nhất. Không sao đâu, anh còn chịu được. Anh phải đi trước một chút, hôm nay có cuộc họp sáng anh phải phát biểu.”

Tôi vừa nhét miếng sandwich vào miệng vừa lẩm bẩm, rồi đứng dậy mặc áo khoác, chuẩn bị đi làm. Giờ làm chính thức là 9 giờ, nhưng tôi thường đi từ 7 giờ sáng, về muộn nhất đơn vị. Chính thái độ làm việc này là lý do khiến tôi thăng chức nhanh.

“Vâng, anh nhớ giữ an toàn và nhớ ăn trưa đúng giờ nhé.”

Viên Viên giúp tôi thắt cà vạt, nhẹ nhàng nói.

Tôi ra khỏi nhà, đi trên con đường trong khu biệt thự, quay đầu lại vẫn thấy Viên Viên đứng trên tầng hai vẫy tay nhìn theo.

Bình luận

Để lại bình luận