Chương 3

Ngày hôm đó tôi về nhà trong im lặng và thấy mẹ trong tâm trạng như không hề có chuyện gì xảy ra. Mẹ cứ nghĩ tôi bị ốm do đi mưa nhưng bà đâu có biết là tôi đã nhìn thấy tất cả. Tôi nằm cứ nửa muốn xuống nhà nói chuyện với mẹ để muốn hỏi chuyện tại sao bà phản bội bố, nhưng nửa muốn trong người tôi lại muốn im lặng để tiếp tục được nhìn lén bà mây mưa với chú Hùng.
Nghĩ đến điều đó, tôi lại nghĩ đến chiếc lưỡi dâm dâm của mẹ thè ra cho chú Hùng mút, nghĩ đến bộ ngực trắng phau được nhào nặn bởi chú Hùng. Dương vật đang trong tuổi dậy thì của tôi bỗng chốc cứng ngắc, và tôi lập tức tụt chiếc quần đùi ra để cầm lấy nó vọc lấy vọc để. Tôi nhắm mắt vừa sóc vừa nhớ lại cảnh ban chiều, và chẳng mấy chốc từng dòng tinh trùng tinh khiết của một thằng trai tân như tôi bắn ào ạt lên bụng và lên cả ngực. Tôi vừa bắn vừa thấy khoan khoái dễ chịu, và cũng từ đây tôi bắt đầu để ý và nghiên cứu về chuyện tình dục của người lớn nhiều hôm cho dù kỳ thi đại học chỉ còn vài tháng nữa.

Ngày hôm sau khi tôi đang ngồi bàn học lúc đó chỉ mới 10h tối, thì bỗng dưng mẹ tôi lên gác chăm chú xem tôi ngồi học. Tôi thoáng bất ngờ khi nghe mẹ nói với sự quan tâm:

– Người con vẫn chưa được khoẻ lắm đâu, nghỉ sớm đi Kha để mai còn có sức đi học. Đừng thức khuya quá!

– Mới 10h mà mẹ! – Tôi trả lời với sự nghi ngờ bởi mọi khi hôm nào tôi cũng ngồi học đến 12h.

– Ừ mẹ biết. Nhưng hôm qua con dính mưa suýt thì bị cảm đấy, thôi hôm nay ngủ sớm đừng thức khuya, mai học tiếp cũng được.

– Vâng, con đi ngủ luôn đây ạ.

Tôi trả lời vậy cho xong việc và cũng để cho mẹ yên tâm đi xuống nhà. Ngồi thêm một lúc thì tôi cũng đứng dậy tắt đèn và leo lên giường nằm. Đầu óc tôi chẳng suy nghĩ được chuyện gì ngoài chuyện mẹ và chú Hùng hôn nhau. Không nghĩ đến thì thôi, cứ nghĩ đến là chim cò trong quần lại ngóc đầu lên ngay được.

Đang âm thầm tay cầm cặc sóc thì tôi dừng lại nín thở chở vờ đã ngủ, vì tôi nghe tiếng bước chân của mẹ đang đi rất khẽ lên trên gác. Tuy nhắm mắt nhưng tôi cũng đoán được mẹ đang đứng đầu giường nhìn xem tôi đã ngủ chưa. Khi mẹ đã xuống dưới nhà thì tôi mới mở mắt ra và nghi ngờ chuyện gì đó sắp xảy ra. Đúng như tôi dự đoán, khoảng mười lăm phút sau dưới nhà có tiếng cửa mở rất khẽ. Vì là cánh cửa kéo bằng tôn nên cho dù mở có nhẹ như thế nào nhưng khi kéo ra vẫn gây tiếng động rất to.

“Bố ngày mai mới về, vậy giờ muộn thế này còn ai đến nhà chơi được nữa?” Tôi đặt câu hỏi và nghĩ ngay đến nhân tình của mẹ và cũng là bạn thân của bố. Tôi bắt đầu vểnh tai lên nghe ngóng dưới nhà và nghe thấy tiếng thầm thì rất khẽ của mẹ với ai đó. Mấy phút sau tiếng thầm thì im bặt, tiếng cửa nhà không kêu lên vậy là khách vẫn chưa về. Nghĩ đến cảnh chiều qua thì người tôi lại nóng bừng, tôi biết tôi phải làm gì.

Nằm thêm vài phút cho chắc ăn, tôi từ từ đi nhẹ xuống dưới nhà với hy vọng được nhìn thấy nhiều hơn nữa.

Bình luận

Để lại bình luận