Chương 3

: Không mặc áo lót trước mặt bạn của con trai
Tôi lấy khăn lau mái tóc ướt của con trai, không hề quan tâm đến bản thân mình.
“Đã đến lúc phải cắt tóc rồi, mọc dài quá.”
“Được rồi mà mẹ, để con tự làm đi. Con lớn rồi, con không muốn chúng nó cười nhạo con.”
“Có gì mà cười? Các con luôn là những đứa trẻ trong mắt bố mẹ.”
“Đúng đúng, cô nói đúng. Đức à, mày đúng là có phúc mà không biết hưởng, tao hâm mộ chết đi được, mẹ mày vừa xinh đẹp lại vừa dịu dàng.”
Trí hùa theo lời tôi, nhưng tôi luôn cảm thấy ánh mắt đứa bé này nhìn tôi rất lạ.
“Cô ơi, cô cũng mau lau người đi, quần áo của cô ướt hết rồi.”
Thành cúi đầu đưa khăn tắm cho tôi, tôi có thể cảm nhận được làn da ngăm đen của nó ửng đỏ. Lúc này tôi mới nhận ra chiếc áo sơ mi trắng của mình đã bị mưa làm ướt sũng, áo sơ mi dính chặt vào áo ngực, chiếc áo lót màu đỏ hiện lên vô cùng rõ ràng.
Thật ra lúc đó tôi cũng không cảm thấy xấu hổ lắm, nhìn ánh mắt lảng tránh và ngượng ngùng của nó, với tư cách là một người phụ huynh, tôi chỉ cảm thấy đứa trẻ này khá đáng yêu.
“Cô ơi, quần áo cô ướt rồi phải làm sao đây? Mặc quần áo ướt sẽ bị cảm lạnh đó.”
Mặc dù nghe có vẻ như là một lời nhắc nhở có thiện chí, nhưng trên nét mặt của thằng trẻ Trí lại có một nụ cười xấu xa.
“Mẹ ơi, mẹ mặc quần áo của con đi.”
Con trai tôi tìm cho tôi một chiếc áo phông trắng và một chiếc quần đùi rộng.
“Đi thôi đi thôi, chúng ta ra ngoài để mẹ tao thay quần áo.”
Tôi cảm thấy có một chút lúng túng khi cởi hết quần áo trong ký túc xá của con trai. Nhưng trời lạnh quá khiến tôi không thể cố mặc bộ quần áo ướt này, tôi nhanh chóng cởi đồ lót chỉ trong vài giây. Mặc bộ đồ lót này rất lạnh, thực ra áo ngực cũng bị mưa làm ướt rồi, dính vào người có cảm giác rất khó chịu. Thôi mặc kệ đi, quần áo của con trai tôi rất rộng, chắc là không thể nhận ra được đâu.
Áo phông khá thoải mái, làm bằng cotton nguyên chất, có mùi hương trên người con trai tôi. Nhưng thực sự cái quần này quá rộng so với tôi, tôi định mặc xong sẽ định mở cửa cho bọn nó vào nhưng vừa đi đến cửa thì quần tôi tự tuột xuống.
Tôi nhìn xuống thì thấy chiếc áo phông này dài đến mức có thể dùng làm váy, phía dưới cách đầu gối khoảng mười centimet. Thôi thì cứ mặc như vậy đi, họ đã ở bên ngoài rất lâu rồi.
“Mẹ thay quần áo xong rồi, mấy đứa vào phòng đi.”
Trí và Hậu đi vào trước, bọn nó gần như là chạy xồng xộc vào. Vừa bước vào, ánh mắt nó đã quét khắp cơ thể tôi và cuối cùng dừng lại ở đôi chân trần của tôi. Sau đó con trai tôi và Thành cũng đi vào. Thành vẫn ngượng ngùng như cũ, không dám nhìn tôi.
“Quần đùi của con quá rộng, mẹ mặc vào là nó tuột thẳng xuống. May mà cái áo này cũng dài, mẹ mặc như váy luôn.”
“À… vâng, thế thì cũng được.”
Lần này con trai tôi cũng trở nên ngượng ngùng và không dám nhìn tôi.
“Cô ơi, cô có muốn phơi quần áo không ạ?”
Tôi đã quên mất áo sơ mi, áo ngực và tất chân của mình vẫn còn để ở trên giường của ai đó.
“À ừ nhỉ.”
Cạnh cửa sổ ký túc xá của họ có một sợi dây, đó là nơi họ thường treo quần áo, tôi nhanh chóng treo tất cả quần áo lên sợi dây này. Vì hơi cao nên dù đi giày cao gót cũng hơi khó khăn nên tôi phải kiễng chân lên mới với được. Hơn nữa khi tôi giơ tay lên, áo của tôi cũng bị vén lên, mông tôi gần như lộ ra ngoài. Ba thiếu niên trẻ có chút choáng ngợp trước cảnh khiêu dâm này, con trai tôi càng xấu hổ hơn khi nhìn thấy thân hình bán khỏa thân của mẹ cùng bạn bè.
“Ban nãy cô đi tất nên con không nhận ra, da của cô trắng thật đó. Hơn nữa chân còn vừa dài vừa thẳng.”
Lúc này lời khen không đúng mực của Trí càng khiến con trai tôi xấu hổ hơn. Một người khác giới khen ngợi thân hình của mẹ thì hơi phản cảm với con trai, hơn nữa người khác giới này còn là bạn của nó. Con trai tôi chỉ có thể giả vờ không nghe thấy và nghịch điện thoại di động.
“À, cảm ơn con…”
Thực ra tôi cũng cảm thấy có chút xấu hổ, nếu con trai tôi không có mặt thì có lẽ cũng không sao, nhưng tôi không biết phải ứng phó thế nào trước bầu không khí kỳ lạ này.
“Chúng ta cứ đón sinh nhật ở ký túc xá đi, cô mang bánh đến rồi, gọi thêm thịt nướng và giao đồ ăn tới là xong. Bọn con không biết cô sẽ đến, vốn dĩ cũng định tổ chức sinh nhật cho Đức ở trong phòng.”
Cũng chỉ làm theo lời đám bạn của con trai tôi, tôi rất vui khi thấy con trai có rất nhiều bạn bè quan tâm đến nó.
Khi những chiếc bàn của bọn nó được ghép lại với nhau và trở thành một chiếc bàn lớn có thể chứa được năm người. Một lúc sau, đồ ăn cũng được giao đến, trong đó có mấy chục thịt xiên nướng, cánh gà, đùi gà. Tất nhiên, cuối cùng tôi đã đưa tiền cho bọn nó, sinh nhật của con trai tôi thì đương nhiên tôi phải là người mời. Nhưng điều tôi không ngờ là bọn nó còn mua cả một thùng bia.

________________

Bình luận

Để lại bình luận