Chương 3

“Ngậm lấy. Nếu muốn tỷ tỷ ngươi hồi phục thì hầu hạ ta cho tốt.”

Diễm Điệp Tình run rẩy, đôi môi mọng đỏ khẽ mở, ánh mắt lấp lánh nước mắt. Nàng hít một hơi sâu, cố kìm nén sự xấu hổ, rồi chậm rãi đưa môi chạm vào đầu khấc. Mùi vị nam tính nồng nàn xộc vào mũi, khiến nàng rùng mình, nhưng tiếng rên đau đớn của Diễm Hồng Liên lại thúc đẩy cô. Nàng ngậm lấy đầu khấc, lưỡi khẽ liếm quanh, cảm nhận sự nóng bỏng và cứng rắn.

“Ưm…” nàng rên khe khẽ, giọng run rẩy, vừa xấu hổ vừa bất lực.

Diễm Dương gầm gừ, tay nắm tóc nàng, kéo mạnh, ép dương vật vào sâu hơn trong miệng cô.

“Mút mạnh lên nào nhị tiểu thư!”

hắn quát, giọng đầy dục vọng. Diễm Điệp Tình, dù miễn cưỡng, bắt đầu mút mạnh hơn, lưỡi xoay tròn quanh đầu khấc, liếm láp từng mạch máu nổi rõ. Nàng nuốt sâu, dương vật chạm đến cổ họng, khiến nàng ho sặc, nước mắt trào ra, nhưng nàng không dám dừng lại.

“Ưm… ưm… hự…”

nàng rên rỉ, âm thanh dâm mỹ vang lên, hòa lẫn tiếng thở gấp của Diễm Dương.

Hắn cười gằn, tay còn lại bóp mạnh bầu ngực căng tròn của cô, ngón tay vê núm vú, kéo mạnh khiến nàng cong người, hét lên qua từng nhịp mút:

“Ahh… đau… ưm… sướng…”

Cơ thể nàng phản bội, núm vú dựng đứng, âm hộ bắt đầu ướt át, dâm thủy rỉ ra, chảy xuống đùi. Diễm Dương không ngừng chơi đùa với cặp vú tròn của Diễm Điệp Tình, ngón tay ngắt mạnh khiến nàng rú lên vì đau đớn xen lẫn cảm các sung sướng lạ kỳ:

“Ôi… đừng … Ah… ah… dừng tay… ta… ta không chịu nổi…”

Nhưng giọng nàng lạc đi, xen lẫn khoái cảm không kìm được.

Hắn đẩy hông, dương vật ra vào miệng cô, mỗi nhịp đâm sâu khiến nàng nghẹn ngào, nước bọt và chất lỏng từ đầu khấc chảy ra, lấp lánh trên môi. Mỗi nhịp kéo ra đều mang theo một sợi chỉ bạc óng ánh tạo nên cảnh tượng dâm mỹ vô cùng

“Ưm… ưm… ngon… ta… ta làm được…”

nàng rên rỉ, cố gắng mút mạnh hơn, lưỡi xoay quanh dương vật, nuốt sâu đến tận gốc. Diễm Dương gầm lên, tay tét mạnh vào cặp mông cô, tiếng “bốp” giòn giã vang lên, để lại dấu đỏ rực.

“Tốt lắm… ngươi bú tốt hơn cả ta tưởng!”

Hắn cười lớn, hông đẩy nhanh hơn, dương vật công phá cổ họng cô, khiến nàng rung chuyển, dâm thủy tuôn trào từ âm hộ.

Diễm Hồng Liên trên giường vẫn rên rỉ không thôi, như thể là nhạc đệm cho hoàn cảnh dâm mỹ bên cạnh vậy:

“Haa… Điệp Tình… cứu ta… nóng quá…”

Tiếng rên của tỷ tỷ như dao cứa vào lòng Diễm Điệp Tình, khiến nàng càng thêm quyết tâm. Nàng mút mạnh hơn, đôi tay bám vào đùi Diễm Dương, móng tay cào lên da thịt, ánh mắt lấp lánh nước mắt nhưng dần ánh lên dục vọng.

“Ưm… hự… cho ta… ta sẽ làm hết…”

Diễm Dương dương vật co giật, tay hắn ghì chặt đầu của Diễm Điệp Tình vào sát háng. Ép khuôn mặt xinh đẹp trở lên đỏ bừng. Hạ thân hắn giật giật, xuất ra tất cả tinh túy của mình vào chiếc miệng nhỏ của nàng.

Chất lỏng trắng đục trào ra bên mép của Diễm Điệp Tình, cảm giác khó thở khi dịch thể đặc sệt bám đầy trong họng làm nàng khó chịu vô cùng. Nhưng không thể đẩy được hông của Diễm Dương ra, Diễm Điệp Tình khổ sở nuốt tất cả tinh dịch nóng đang bơm vào. Lượng tinh dịch được hắn tích trữ tới ba tháng quá lớn trào ra bên mép càng ngày càng nhiều, chảy đấy xuống giường thấm đẫm mồ hôi và dâm thủy của Diễm Điệp Tình.

Thấy con điếm dưới thân đã nuốt xong tinh dịch trong họng, Diễm Dương cao cao tại thượng ra lệnh:

“Liếm sạch đi”.

Hắn hạ lệnh cho con đĩ này liếm sạch sẽ dương vật cho hắn, nhưng không ngờ Diễm Điệp Tình quỳ xuống, khom người liếm tất cả tinh dịch và dâm thủy vương vãi dưới đất, sau đó cầm dương vật của hắn không ngừng liếm láp, một tay không tự chủ đưa vào âm hộ tiếp tục làm động tác móc âm đạo.

Bản năng dâm dục của nàng đã hoàn toàn được đánh thức. Không ngờ thứ hắn đoạt được từ trong bí cảnh lại thú vị đến như vậy.

Diễm Dương tình cờ có được một loại dị hỏa mang tên Dục Hỏa, không có tính công kích vật lý nhưng lại chuyên tấn công tinh thần, đặc biệt là những người mang hỏa linh căn. Dục hỏa sẽ thiêu đốt kẻ đó, khiến cho bất kỳ ai hứng chịu sẽ khát khao cháy bỏng về tình dục, biến tất cả những kẻ dù đoan trang nhất, thanh cao nhất thành những con điếm dâm dục, khát tình vô độ.

Bình luận

Để lại bình luận