Chương 3

Tới nhà cô rồi, nhưng giờ sao đây? Làm gì tiếp theo? Không lẽ xộc vô, như vậy thì vô ý tứ quá với 1 thằng có học như mình. Tôi thì vẫn thấy ngại ngại với cô sau hôm đi cà phê. Tính tiếp, cờ bí dí chốt. Ý tưởng tiếp theo là đợi cô xuất hiện trước cửa nhà là giả vờ chạy ngang qua.

Ngồi đợi mãi cả hơn nửa tiếng, chẳng thấy cô ra, có 1 sự ngán ngẩm không hề nhẹ ở đây. Thế rồi ông trời cũng không phụ cho những ai kiên nhẫn. Cô kia rồi, đang đi ra, tay thì đang xách 1 bao nilon, có vẻ như là cô ra vứt rác thì phải, nổ máy và lựa thời điểm thôi. Cô vừa bước ra mở cổng là tôi phi xe tới, khi tới gần tôi giả vờ ra vẻ ngạc nhiên:

– Ơ chào cô?
– Ừ, Em đi đâu đây, tới thăm cô à?
– Dạ, em chạy lòng vòng tìm mua mấy cái linh tinh, đi tìm mãi chả thấy chỗ nào bán. Vô tình chạy ngang đây thì gặp cô.
– Chắc tại em không ở đây thường nên không biết đường rồi.
– Dạ, làm em tốn xăng lòng vòng nãy giờ mà chưa tìm được.
– Ừ, thôi lỡ tới đây rồi thì vô nhà cô chơi. Nay chồng cô lại ra công trường ngoài Đà Nẵng rồi. Ở nhà khách cũng ít ghé thăm, vô chơi xíu rồi về…

Tôi mong câu này biết bao. Dắt xe vô sân, nhà cô rộng rãi, cây xanh trong sân tươi tốt và có nhiều chậu uốn lượn kiểu bonsai rất đẹp, khác với lần trước khi tôi ghé.

– Cây nhà trồng đẹp quá.
– Ừ, chồng cô chăm sóc đó, ổng mê cây xanh lắm. Đợt nghỉ phép rồi về chồng cô mới thay chậu rồi tỉa tót lại, chứ cô ở nhà cũng k có chăm gì mấy.

Cô mặc đồ thun, cái áo thun đen ôm sát người rất đẹp, cô mặc cái quần thun ngắn ôm gọn bờ mông tròn trịa, đi theo phía sau nhìn cặp mông di chuyển nhịp nhàng sao mà mê hoặc đến thế. Dáng cô thật cao ráo, nảy nở như những người mẫu ảnh. Muốn vỗ mông 1 cái quá trời ơi. Hai cô trò ngồi xuống bàn phòng khách, cô ngồi đối diện rót nước cho tôi.

Ở nhà nên cô không mặc áo lót, nên tôi có thể đoán được là ngực cô cũng tròn như cặp mông của cô vậy, không to lắm nhưng không xệ xuống, có lẽ rất căng và vừa tay. Những suy nghĩ điên đảo của tôi dừng lại đến khi cô mở lời trò chuyện. Cô thật xinh đẹp và quyến rũ.

Chợt bên ngoài có tiếng lách tách của những hạt mưa, phá tan những suy nghĩ mông lung đang diễn ra trong đầu tôi. Cô nhoài người ra để khép cánh cửa sổ lại thì cặp mông cô hơi nhô cao về phía tôi do cô khom người hướng ra cửa sổ, thằng em bên dưới tôi căng cứng khi tận mắt thấy cặp mông nảy nở đó hướng về phía mình, vết lằn của cái quần lót ren hằn lên bờ mông rõ mồn một cách mặt tôi chỉ 2m thôi. Sao mà muốn chạm vô cặp mông tròn trịa đó quá. Cô khép xong cánh cửa sổ lại thì ngồi xuống trò chuyện với tôi.

– Hay là em ở đây ăn cơm với cô luôn, cũng trễ rồi, nay cuối tuần con bé Thuý bận tham gia tình nguyện hiến máu nhân đạo ở trường nên không về. Ăn 1 mình cũng buồn.
– Dạ vậy phiền cô chút – tôi tươi cười trả lời.
– Uh, cô xào tí rau nữa là xong rồi, em cứ ngồi chơi. Cô xuống bếp làm cho xong.

Ngồi không thì buồn, tôi vào bếp nhặt rau giúp cô, vừa nhặt vừa len lét nhìn vào khuôn ngực cô mà lòng không yên. Cô ngồi đối diện nên tôi dễ dàng quan sát hơn, khe ngực trắng sáng quá, nhìn xuống háng cô, thấy mu bướm cô nổi lên, vì cô ngồi khép hai chân nên mu lồn ép lại, nổi cộm lên cái quần thun mỏng, thằng em bên dưới tôi cứng ngắc, tinh khí như chực trào ra. Phải kìm nén lắm tôi mới bình tĩnh được trong hoàn cảnh này. Giúp cô rửa rau rồi dọn cơm cùng, phải nói đó là bữa cơm trưa ngon nhất trong đời tôi. Được ăn cùng với người mình thầm yêu trộm nhớ thật hạnh phúc. Ăn uống xong rồi ngồi uống nước với cô thêm xíu nữa, tôi chào cô ra về, thấy cô có vẻ buồn ngủ nên tôi cũng không nán lại thêm nữa, hôm nay như vậy là mãn nguyện lắm rồi. Tôi dắt xe ra về trong niềm phấn khích vì diễn biến quá bất ngờ, cô đã quên chuyện hôm trước rồi. Điều đó cũng làm cho tôi bớt đi cảm giác khó xử phần nào.

Bình luận

Để lại bình luận