Chương 3

– Mạnh ơi!

Tôi chạy lên phòng, chị với giọng yếu ớt nói với tôi: Đỡ chị dậy…

Sau khi đỡ chị ngồi dậy thấy chị loay hoay để cởi cái áo vest ra, chắc là nóng, nhưng hình như chị không còn sức lực nên tôi đành phải phụ cởi ra giúp. Đút chị ăn được mấy muỗng cháo, uống thuốc hạ sốt, rồi pha cho chị viên sủi C, thấy sắc hồng hào dần thay sắc trắng bệch xanh xao trên khuôn mặt, tôi biết chị khỏe hơn rồi.

Chị à! Để em đi kiếm ít đồ nấu để chị xông ra mồ hôi cho mau khỏe!

Nói xong tôi nhanh chạy ra đi mua xả, về vặt ít lá bưởi ngay sân nhà. Nấu xong đưa lên, chị xông được tầm 10 phút gì đó kêu tôi vô cất đồ. Một cảnh tượng mà làm mọi hoạt động tôi như bị chi phối. Cái áo sơ mi trắng giờ đây đã ướt đẫm mồ hôi để lộ màu hồng của chiếc áo ngực phía trong, phập phồng theo từng hơi thở là cặp ngực ẩn hiện của chị. Thoáng định thần dìu chị nằm xuống tôi hỏi, chị không thay đồ sao, đồ ướt rồi, mặc vậy nước ngấm vô lại cảm đó.

– Chị còn mệt lắm chỉ muốn nằm thôi, lát khỏe chị thay…

Tôi vừa lo chị bệnh thêm, mà giờ thay cho chị thì không được. Thôi kệ, ra ăn miếng gì đã, chắc nằm lát chị khỏe lại thôi. Ăn uống rửa chén xong tôi quay lại thì chị vẫn nằm đó, mồ hôi vẫn ướt đẫm khuôn mặt và áo chị. Tôi lau mặt giúp rồi gọi nhẹ:

– Chị sao rồi?

– Cũng bớt bớt rồi e à nhưng người chị ngứa ngáy quá, chị muốn đi tắm (chị thì thào)

– Tắm sao được ạ, nước ngấm vô không tốt đâu ạ. Thôi giờ em tắt điện rồi em thay đồ mới cho chị nha.

– Thôi…

Chị nói đến đó xong dừng lại, tôi nghĩ chị không đồng ý nhưng rồi chị lại nói thêm: Không cần tắt đèn đâu em, bật cái bóng đèn ngủ là được rồi.

Tôi loay hoay mở tủ rồi lấy đại cái váy dài để thay cho chị. Rồi dưới ánh đèn hiu hắt ấy từng chiếc cúc áo sơ mi trắng cũng bung ra để lộ cặp ngực trắng nõn nà ẩn hiện trong chiếc áo ngực màu hồng phấn. Vén nhẹ váy chị lên để tháo cái vớ chân, lần đầu thấy cái vớ kiểu này, nó màu đen và dài lên tận trên đùi chị, rồi đến cái váy đen cuối cùng cũng được tôi cởi bỏ phơi bày cặp giò dài thuôn nuột, chị mặc chiếc quần lót nhỏ màu hồng, nó có cái nơ nữa trông thật xinh xắn.

– Người chị xót lắm, em thấm khăn lau người giúp chị với nhé!

Đang tính mặc cái váy vô giúp chị thì chị lại nói thế. Nhẹ nhàng tôi lau khắp người chị, tính lật úp để lau phía sau đùi và lưng chị thì thấy hình như chị ngủ rồi, không nỡ làm chị thức giấc, nên tôi đành gập chân chị co lại để lau. Bỗng ánh mắt tôi không rời ra được, ôi cái mu kìa, gập chân lại nó lộ ra hai múi như múi bưởi. Đang mải nhìn mà quên nhiệm vụ thì chị ngồi dậy làm tôi giật mình…

– Chị ngủ lâu chưa em (vừa hỏi chị vừa vơ cái khăn choàng người lại)

– Dạ dạ cũng tầm 1 chút thôi ạ. Chị khỏe rồi ạ…

– Uhm chị thấy khỏe hơn rồi em.

Chị tự làm được rồi, cảm ơn em nhiều lắm, không có em chắc chị không biết giờ ra sao rồi. Tôi chỉ cười không nói gì cả. Thấy chị đứng dậy lấy cái váy đi vô nhà tắm, tôi vừa dọn dẹp xong thì cũng là lúc chị bước ra, hình như chị không mặc đồ lót, vì tôi không thấy chị lấy đồ lót đi thay nên để lộ đầu ti nho nhỏ nhô lên sau lớp váy mỏng, lần đầu thấy chị mặc váy nhìn kiểu rất tiểu thư. Tôi đem bộ quần áo công sở bỏ vào chậu đồ bẩn cho chị, nhìn thoáng trong chậu đã thấy cái áo ngực và quần lót chị mới thay bỏ ra đó, không hiểu sao tôi lại cúi xuống cầm lên, rồi đưa lên mũi hửi hửi: Thơm, mùi thơm thơm rất lạ, riêng tư của phụ nữ, tay tôi bỗng dính chất gì nhầy nhầy màu trắng ở đáy quần lót, thời đó tôi không biết là cái gì.

Bình luận

Để lại bình luận