Chương 24

Thu hết cảnh tượng này vào đáy mắt, cổ họng Cố Ngưng hơi khó nhọc nuốt nước bọt xuống, đôi mắt đen kịt ẩn chứa cảm xúc khiến người ta nhìn mà không hiểu. Điều hòa trong phòng còn đang từ từ phả gió mát ra ngoài, cơ thể Nhậm Sơ Tuyết trần truồng nằm ở trên giường vốn dĩ nên cảm thấy rét lạnh, nhưng cơ thể Cố Ngưng lại cứ dán sát vào cô, thậm chí khiến cho cơ thể cô trở nên nóng bỏng, ngay cả nhiệt độ bao phủ cô cũng nóng đến đáng sợ.

Tại sao cơ thể Cố Ngưng lại nóng như vậy? Đang suy nghĩ miên man, bỗng nhiên, Nhậm Sơ Tuyết cảm giác tay phải bị người ta ấn về phía sau, mạnh mẽ chế trụ, không giãy thoát được, ngay sau đó chỗ cổ tay truyền đến một trận cảm giác lạnh như băng của kim loại, một tiếng ”
lách cách
” thanh thúy vang lên.

Nhậm Sơ Tuyết trong lòng cả kinh, không để ý ngượng ngùng, mở mắt ra, ánh mắt dời lên, thình lình phát hiện cánh tay phải của mình bị Cố Ngưng cố định ở trong một cái vòng kim loại nhô lên ở đầu giường, vòng kim loại lóe sáng màu bạc, chặt chẽ còng cùng giường một chỗ, tựa hồ là thiết bị đặc thù nào đó của căn phòng tình thú.

Tay phải bị còng lại cho nên không thể hoạt động, mỗi một động tác đều sẽ bị vòng kim loại siết chặt, vô cùng không được tự nhiên, Nhậm Sơ Tuyết động đậy vài cái mà không giãy thoát được, đành phải trưng ra dáng vẻ điềm đạm đáng yêu làm nũng với Cố Ngưng: ”
Cố Ngưng, chị, chị buông tôi ra trước đi, tôi sẽ không chạy đâu.

” Tay Cố Ngưng sờ đến phần eo cô, đầu ngón tay nhẹ nhàng đè qua các khu vực nhạy cảm của cô.

Cô ấy ý vị thâm trường nói: ”
Ừ, hiện tại sẽ không chạy, chờ chút… nói không chừng em lại chạy trốn ngay.

” Ngón tay linh hoạt của người phụ nữ chậm rãi bóc ra cánh hoa mềm mại dưới thân thiếu nữ, chất lỏng dính kéo ra tơ bạc, lơ đãng xoa qua hạt đậu nhỏ đứng thẳng, khiến cho cơ thể mẫn cảm của thiếu nữ run rẩy một trận.


Cái miệng nhỏ nhắn không đủ no này, dường như còn muốn được lấp đầy bởi thứ gì đó lớn hơn.

” Cố Ngưng nhẹ giọng lẩm bẩm.

Nhậm Sơ Tuyết muốn phản bác, ”
Không…

” Cô ấy vừa mới mở miệng, đã bị động tác kế tiếp của Cố Ngưng làm cho cả kinh hoàn toàn quên mất muốn nói gì.

Chỉ thấy Cố Ngưng đứng thẳng nửa người, đường cong xinh đẹp, da trắng nõn nà, tốt đẹp như là tác phẩm điêu khắc tỉ mỉ nhất của Thượng Đế.

Bởi vì cơ thể của cả hai đều trần trụi như nhau, lúc đứng dậy nhanh chóng như thế không khỏi lộ ra hoa huyệt ở dưới thân, hiển nhiên Cố Ngưng cũng đã động tình, nước mật trong hoa cốc róc rách chảy ra, một dòng nước bóng loáng ngọt ngào. Đầu óc Nhậm Sơ Tuyết choáng váng, tầm mắt không cách nào khống chế được cứ chú ý vào hoa huyệt của người phụ nữ, đây là lần đầu tiên cô cẩn thận quan sát nơi riêng tư của người khác như vậy, nhưng cô thế mà lại không hề cảm thấy khó coi hay ghê tởm, ngược lại… ngược lại rất muốn, rất muốn liếm một chút.

Nhậm Sơ Tuyết hai mươi năm trước đối với nhận thức của bản thân là một người con gái chính trực được viết hoa, giờ đây bị ý nghĩ kinh hãi thế tục này của mình dọa đến mức giật mình.

Sao cô lại có suy nghĩ như vậy?

Cô là một đứa biến thái à?

Nhưng Cố Ngưng khẽ ngâm nga khi động tình, ánh mắt nhộn nhạo vẻ mặt phô bày sự thèm khát không thể khống chế tràn vào trong đầu, Nhậm Sơ Tuyết theo bản năng liếm đôi môi khô ráo một chút, hô hấp nặng nề hơn, lý trí nói cho cô biết nên quay đầu lại, nhưng đáy lòng có chứa ác ma, ác ma đang dùng âm thanh xúi giục cô để cho ánh mắt của mình vô cùng thành thật lưu luyến ở trên người người phụ nữ, quan sát hoa huyệt đang gần kề, bồi hồi không chịu rời đi. Đáng tiếc phong cảnh mê người này cô cũng không thể được thưởng thức quá lâu, rất nhanh đã bị thứ gì đó có hình dạng đặc biệt mà Cố Ngưng lấy ra che khuất.

Bình luận

Để lại bình luận