Chương 23

: Bí mật bị phanh phui
Dì Nhung ngồi co ro trong góc phòng khách, ánh mắt hoảng loạn. Chiếc điện thoại trên bàn rung lên từng hồi, màn hình hiển thị tin nhắn từ Phúc: “Tối nay gặp dì ở khách sạn cũ, nhớ mặc đồ lót đỏ nhé, dì dâm của tui.” Nàng chưa kịp xóa thì Long, chồng nàng, bất ngờ bước vào, ánh mắt sắc lạnh. Hắn cầm điện thoại lên, lướt nhanh qua tin nhắn trước khi dì Nhung kịp ngăn lại.
“Nhung, cái này là sao?” Long gằn giọng, giơ điện thoại lên trước mặt nàng. Mặt dì Nhung tái mét, môi run run, không thốt nên lời. “Anh… anh hiểu lầm rồi… đó chỉ là…” Nàng cố biện minh, nhưng ánh mắt Long đã nói lên tất cả – hắn biết rõ sự thật.
“Là Phúc, đúng không? Thằng em họ khốn nạn của anh!” Long quát, tay siết chặt điện thoại như muốn bóp nát. Dì Nhung quỳ xuống, nước mắt trào ra: “Anh… em xin lỗi… em không biết tại sao lại để mọi chuyện đi xa thế này…” Nhưng trong lòng nàng, những ký ức về những lần mây mưa cuồng nhiệt với Phúc lại trỗi dậy, khiến lồn nàng bất giác ướt át.
Long nhìn nàng, ánh mắt từ tức giận chuyển sang một thứ gì đó khó hiểu. Hắn ngồi xuống ghế, thở dài: “Nhung, em nghĩ anh không biết gì sao? Anh đã nghi ngờ từ lâu rồi. Nhưng… em có biết không, anh không chỉ giận. Anh còn thấy… kích thích.” Giọng hắn trầm xuống, đầy ẩn ý.
Dì Nhung ngẩng đầu, ngạc nhiên: “Kích thích? Anh… anh nói gì vậy?” Long cười khẩy, đứng dậy, tiến đến gần nàng. Hắn nắm cằm nàng, ép nàng ngước nhìn mình. “Anh muốn thấy tận mắt em dâm đãng thế nào với thằng Phúc. Tối nay, gọi nó đến đây. Anh muốn cả ba chúng ta… vui vẻ.”
Dì Nhung sững sờ, nhưng cơ thể nàng lại phản ứng trước lời đề nghị bệnh hoạn của Long. Nàng gật đầu, run rẩy nhắn tin cho Phúc: “Tối nay đến nhà, Long biết hết rồi. Anh ấy muốn gặp.” Phúc trả lời ngay: “Haha, thú vị đấy. Tui đến liền.”
Tối đó, Phúc xuất hiện tại nhà dì Nhung, nụ cười tự tin nở trên môi. Long ngồi ở ghế sofa, ly rượu trên tay, ánh mắt lạnh lùng nhưng lấp lánh sự tò mò. “Ngồi đi, Phúc,” Long ra lệnh, giọng bình thản. “Tụi mày đã vui vẻ sau lưng tao, giờ thì làm trước mặt tao xem nào.”
Phúc nhếch mép, kéo dì Nhung vào lòng ngay trước mặt Long. “Dì, cởi áo ra đi,” hắn thì thầm, tay đã luồn vào váy nàng, bóp mạnh cặp mông tròn lẳn. Dì Nhung run rẩy, ánh mắt liếc về phía Long, nhưng hắn chỉ ngồi đó, tay sục cặc qua lớp quần, ánh mắt hau háu.
Nàng từ từ cởi váy, để lộ bộ đồ lót đỏ rực mà Phúc yêu cầu. Phúc không chờ đợi, kéo áo lót xuống, ngậm lấy đầu vú nàng mà mút mạnh. “Ư… Phúc… đừng… anh Long đang nhìn…” dì Nhung rên rỉ, nhưng cơ thể nàng lại ưỡn lên, lồn ướt nhẹp khi Phúc thọc ngón tay vào.
Long đứng dậy, cởi quần, để lộ con cặc cương cứng. “Tiếp tục đi, Nhung. Đừng để ý anh,” hắn gầm gừ, tay sục cặc nhanh hơn. Phúc cười lớn, lột luôn quần lót của dì Nhung, banh lồn nàng ra trước mặt Long. “Anh Long, nhìn lồn dì Nhung ngon chưa? Tui địt nó bao nhiêu lần rồi, khít lắm,” Phúc nói, rồi đút cặc vào lồn nàng, dập mạnh.
Dì Nhung hét lên, vừa đau vừa sướng, lồn nàng co bóp quanh cặc Phúc. “Á… Phúc… mạnh lên… lồn dì… sướng quá…” Nàng quên mất sự hiện diện của Long, chìm đắm trong khoái cảm. Long bước tới, ấn cặc vào miệng nàng, buộc nàng mút. “Mút cặc anh đi, con đĩ,” hắn ra lệnh, tay giữ chặt đầu nàng.
Dì Nhung mút cặc Long, lưỡi quấn quanh đầu cặc, trong khi Phúc dập mạnh từ phía sau. Tiếng da thịt va chạm hòa lẫn với tiếng rên rỉ dâm dục của nàng, tạo nên một bản giao hưởng dục vọng. Long và Phúc thay phiên nhau, lúc thì địt lồn, lúc thì nhét cặc vào miệng nàng. Dì Nhung lên đỉnh liên tục, nước dâm chảy tràn xuống sàn, cơ thể run rẩy không kiểm soát.
“Nhung, em đúng là con đĩ hoàn hảo,” Long gầm gừ, bắn tinh đầy miệng nàng. Phúc cũng không chịu thua, bắn đầy tinh vào lồn nàng, khiến dì Nhung ngã quỵ, thở hổn hển. Nàng nằm trên sàn, cơ thể ướt đẫm mồ hôi, tinh dịch, và nước dâm, vừa sướng ngất vừa đau khổ.
Khi Phúc rời đi, Long ngồi xuống bên dì Nhung, vuốt tóc nàng. “Em thích thế này, đúng không?” hắn hỏi, giọng dịu lại. Dì Nhung gật đầu, nước mắt lăn dài. “Nhưng… em thấy tội lỗi, Long. Em không biết mình đang làm gì nữa…”
Long ôm nàng, thì thầm: “Đừng lo, Nhung. Nếu em thích, anh sẽ cho em tiếp tục. Nhưng lần sau, anh phải tham gia.” Dì Nhung gật đầu, nhưng trong lòng nàng, cảm giác tội lỗi ngày càng lớn, như một bóng đen nuốt chửng tâm hồn nàng.

Bình luận

Để lại bình luận