Chương 23

Tiếng vặn tay nắm cửa ngoài cửa kéo dài thật lâu cũng không mở được, giọng nói buồn bã của Trần Hạo xuyên qua cánh cửa, mơ hồ truyền tới: ”
Chị họ, không phải chị nói cửa không khóa sao?

Sao em vặn mãi mà vẫn không mở ra được thế?

” Cố Ngưng một bên thờ ơ đuổi Trần Hạo đi chỗ khác: ”
Có thể là do tôi quên mất tôi đã khóa lại rồi, cậu cứ đi về trước đi, thuốc gì đó thì để ngày mai tôi đi lấy.

” Trần Hạo mắt thấy cửa cũng khóa, mặc dù có âm thanh kỳ quái, cũng không biết được rốt cuộc hai người họ ở trong phòng làm gì, chỉ có thể đợi tới ngày mai hỏi vài câu…

Anh ta cũng không có biện pháp khác, cuối cùng đành phải phẫn nộ xoay người rời đi.

Mèo con trong lòng đương nhiên cũng nghe được Cố Ngưng đã sớm khóa cửa, một mực lừa gạt cô, cô tức giận đánh cô ấy hai cái, ngược lại bị Cố Ngưng bắt được tay.

Cố Ngưng mỉm cười, dịu dàng hôn nhẹ lên mu bàn tay cô. Đôi môi mềm mại chạm vào mu bàn tay cô, rõ ràng chỉ là hôn lên mu bàn tay vô cùng đơn giản không chứa bất kỳ tình dục nào, nhưng Nhậm Sơ Tuyết lại cảm thấy toàn thân mềm mại và tê dại, nhịp tim vừa mới hòa hoãn lại giờ đây không chịu thua kém đập thình thịch nhanh và mạnh lên, hai gò má xấu hổ đến mức trở nên đỏ au, nóng bỏng, cô chột dạ nghiêng đầu, không dám đối mặt với Cố Ngưng.

Nhưng sau đó, cô cảm thấy cơ thể nhẹ nhàng, bị Cố Ngưng ôm ngang, cô hoảng sợ, vội vàng ôm lấy cổ Cố Ngưng.

Cánh tay Cố Ngưng tuy rằng tinh tế, nhưng tựa hồ là thành quả của việc đi phòng tập thể để tập luyện trường kỳ, đường nét lưu loát, có một loại cảm giác tự hào về sức mạnh thuộc về phụ nữ. Đương nhiên, ôm một đoạn đường ngắn này còn ổn, nếu như ôm đi quá dài khẳng định cũng sẽ cố hết sức.

Hai người đi về phía giường.

Biết bạn trai đã rời đi, Nhậm Sơ Tuyết cũng hoàn toàn yên tâm.

Lại thêm vừa rồi bị người phụ nữ cho ăn no, giờ phút này cô giống như một con mèo nhỏ thỏa mãn, vuốt vuốt móng vuốt, hoàn toàn không muốn động đậy nữa, nhưng lại nghe nói Cố Ngưng thích sạch sẽ, trong lòng tò mò, nhanh chóng hỏi: ”
Chị không đi tắm mà đi ngủ luôn sao?

” Cố Ngừng cười khẽ một tiếng, nghiêm túc nói: “
Vừa rồi không phải nói em gái đã nói chúng ta đã đi ngủ rồi sao?

” Cố Ngưng dừng một chút, sau đó cười nói tiếp.


Vậy thì, đàn chị đây cứ việc đáp ứng mọi yêu cầu của em nhỏ thôi.

” Mãi cho đến khi da thịt sau lưng được bao phủ bởi một tấm khăn trắng lạnh lẽo, đầu óc của Nhậm Sơ Tuyết lúc này vẫn còn chưa hoàn toàn quay lại, đi đến trên giường?

Không phải đã kết thúc rồi sao? Đèn trong phòng không biết đã bị Cố Ngưng tắt từ lúc nào, chỉ còn lại một chiếc đèn ấm áp ở đầu giường, dưới ánh đèn nhu hòa, khuôn mặt người phụ nữ dường như có thêm một lớp màn che màu ánh sáng nhè nhẹ, càng lộ ra vẻ dịu dàng, khóe môi mang theo nụ cười nhợt nhạt, cúi người nhìn chăm chú vào cô, trong ánh mắt là sự xâm chiếm và hung hăng không hề che giấu.

Thiếu nữ mới trải qua cơn cao trào, cơ thể trắng nõn mềm mại nhiễm một tầng ửng đỏ, bị đối phương nhìn chăm chú như vậy, cô xấu hổ đến mức nhắm mắt lại lừa mình dối người, theo bản năng lấy hai tay của mình giao nhau để ở trước ngực, ý đồ che chắn bầu vú tròn trịa trắng như tuyết kia, chỉ là… mặt trên được che đi, lại lộ ra phong cảnh dưới thân càng thêm mê người.

Bụi cỏ thưa thớt, lấp lánh ánh nước trong suốt, lỗ dâm phấn nộn mở ra khép lại, tựa hồ đang mời gọi người khác tiến vào…

Bình luận

Để lại bình luận